Tổng hợp 7 thơ hay về dòng sông hot nhất

Thơ Về Dòng Sông Quê Hương Tuổi Thơ ❤️️ 45+ Bài Hay Nhất ✅ Đón Đọc Những Chùm Thơ Đặc Sắc Nói Về Những Dòng Sông Nổi Tiếng.

Những Bài Thơ Hay Về Dòng Sông

Chia sẻ đến bạn đọc tuyển tập Những Bài Thơ Hay Về Dòng Sông được rất nhiều bạn đọc quan tâm đến sau đây:

Sông quêTác giả: Nguyễn Lan Hương

Tích Giang ơi Tích GiangCon sông mềm như lụaTích Giang ơi Tích GiangSông dài như nỗi nhớ.Quê ngoại tôi ở đóNgời ngời đất đá ongChất giọng quê thật lạNhư tan tận đáy lòng.Tôi đã xa dòng sôngNgoại cũng không còn nữaNhà ngoại giờ ra phốKhúc sông quê nhạt nhòa.Bao dòng sông đã quaBao người tôi đã gặpTuổi thơ giờ xa tắpDòng sông buồn mênh mông.Bất ngờ gặp dòng sôngNghe giọng quê mộc mạcKỉ niệm về ào ạtTích Giang ơi Tích Giang .

Bài thơ Dòng sông tuổi thơTác giả Bảo Cường

Mẹ sinh ra con bên dòng sôngSông hiền hòa xuôi về trăm ngảHàng cau già nở hoa trắng xóaChiều nhẹ rơi thoang thoảng mùi hương

Con lớn lên theo lời ru của mẹGiọng hò đưa nâng từng bước con lênLời ru buồn, buồn như thân mẹCha một đời…theo vận nước lênh đênh

Mẹ sinh ra con bên dòng sôngCó cánh đồng lúa vàng trĩu hạtCánh cò trắng khói chiều bảng lảngĐôi gánh đi về tóc mẹ bay bay

Mẹ sinh ra con bên dòng sôngCâu ca dao nuôi con khôn lớnNhững dòng sông vẫn xuôi về biểnCon nửa đời nổi trôi theo sông

LỜI THỀ ĐÁNH RƠIThơ: Nguyễn Đình Huân

Tôi muốn quay về tát cạn sông quê.Để kiếm tìm những câu thề ngày đó.Khi sang sông theo chồng em vứt bỏ.Trong lời thề thuở ấy có tình tôi.Bao năm qua dòng nước lững lờ trôi.Lời thề xưa em đánh rơi cố ý.Ai đã hứa suốt đời yêu nhau nhỉ.Ai đã thề mãi chung thủy sắt son.Lời thề xưa khi đá núi chưa mòn.Con sông quê nước vẫn còn đầy ắp.Em lặng lẽ ra đi không gặp mặt.Trái tim anh như ai cắt buồn đau.Anh quay về chặt bỏ hết hàng cau.Phá nát tan cả giàn trầu héo úa.Trầu cau ư người ta đâu cần nữa.Người đi rồi để lời hứa trôi sông.Anh về đây gió lạnh một chiều đông.Nhìn con nước mà trong lòng tan nát.Thôi cứ mặc cho tình đời đen bạc.Sống vô thường tình xưa gác một bên.Phương trời xa gió đông lạnh đêm đêm.Em có nhớ bờ môi mềm ngày trước.Nhớ tình xưa dạt dào nơi bến nước.Sống bên chồng em có được bình yên.

CHIỀU ĐÔNG THÊM LẠNHThơ: Nguyễn Đình Huân

Em ra đi bến sông buồn vời vợi.Con đò cắm sào sớm tối chờ ai.Sóng vỗ lao xao như tiếng thở dài.Chiều mùa đông tháng mười hai hiu hắt.Người ta nói tình đầu hay xa cách.Anh quay về gom nhặt mảnh tình rơi.Ngày ra đi em bỏ lại bên đời.Ngắm dòng sông lòng đầy vơi thương nhớ.Con sông quê vẫn bên bồi bên lở.Em đi rồi tình dang dở đắng cay.Chiều mùa đông xơ xác ngọn cỏ may.Một mình anh trở về đây tìm lại.Mối tình xưa vấn vương mùa hoa cải.Gió bấc bên sông tê tái cõi lòng.Thương cho phận mình còn mãi long đong.Như con thuyền trôi giữa dòng không bến.Ly rượu nồng mới nhắp môi nửa chén.Tình không tròn ước hẹn đã ly tan.Mối tình xưa vì ai lỡ cung đàn.Thiếu vắng em chiều đông càng thêm lạnh.

Gợi ý bài viết liên quan 🌟Thơ Phong Cảnh Hữu Tình🌟 ấn tượng nhất

Tho Phong Canh Huu Tinh

Các Bài Thơ Dòng Sông Quê Hương Hay Nhất

Các Bài Thơ Dòng Sông Quê Hương Hay Nhất được chọn lựa kĩ càng để giới thiệu rộng rãi đến bạn đọc.

Bài thơ Con sông quêTác giả Nguyễn Văn Dũng

Tôi đã ước một chiều nào trở lạiNơi sóng vờn gắn bó tuổi thơ tôiXa dòng sông hơn bốn chục năm rồiSao vẫn nhớ cả một trời đất mẹ.

Ơi bến cũ bao buổi chiều đám trẻĐợi thuyền về chí chóe bám đu chơiNhững đêm hè da diết tiếng ru hờiNghe sóng nước bỗng rơi hàng lệ nhỏ .

Nhìn cánh vạc phía xa vờn trong gióThương kiếp cò lặn lội mé ven sôngHiểu sớm nao mẹ vác cuốc ra đồngLà cây mạ đã ngậm dòng nước mát .

Con thuyền nhỏ nghe sóng ru rào rạtCó bao lần nhớ bờ cũ hát khôngKỉ niệm xưa cứ dồn dập chất chồngXôn xao lạ làm ta lòng muốn khóc.

Bài thơ Nhớ sông quêSưu tầm

Thuở tới trường mở trang sách nhỏThích thuộc lòng những vần thơ hayDù đi xa và lớn lên chăng nữaThơ vẫn cùng ta theo mãi tháng ngày…

Quê hươ­ng tôi cũng có sông xanh biếcNước sông trong soi bóng hai hàng treCùng ra sông tắm buổi trư­a hèSông ôm nắng trộn vào dòng lấp loáng…

Tôi biết sông giữ được ngày được thángGiữ bao nhiêu kỹ niệm tuổi thơ tôiSa Lung ơi, con sông của quê tôiBài thơ xư­a như lòng tôi nay vậy!

Và giờ đây tấm lòng nơi xa ngáiNhớ sông quê, nhớ cả tuổi thơTôi đi xa, xa mãi tới tận giờSông bên lở, sông bên dòng bồi đắpCàng thêm nhiều nhữ­ng tháng ngày đã mấtVà ra đi mãi mãi tuổi thơ rồi!

Sa Lung ơi!Lòng nhớ mãi khôn nguôiNhư­ phù sa bồi thêm xanh bến bãiSông yêu ơi tôi mong ngày trở lạiSa Lung sẽ ôm tôi vào lòngNhư­ tôi đã ôm Sa Lung vào dạ…

Dòng sông xanh vỗ về lên máNhư Mẹ yêu ta vuốt ve hôm nàoDòng sông ơi như­ nuốt giọt lệ tràoTôi muốn hoà lòng tôi vào dòng sông đó.

Sa Lung ơi thân thươ­ng rất đỗiỞ nơi xa sông in dấu trong taơi dòng sông thân thiết mặn màGiữa hai hàng tre ngày nào rộn tiếng chim tồ-rôộcBuổi trư­a hè cùng bạn ra bên nướcBắt con coòng và tắm lặn cùng vuiTrèo tre cao bắt trứng chim conVắt vẻo trên cành nghe tiếng ru gió trớn…

Sa Lung ơi, bao năm xa. Giờ đây ta đã lớnVà cả khi trở về. Ta vẫn là đứa bé

Bé bỏng vô cùngGiữa sông nước quê hươ­ng.

Bài thơ Nhớ sông quêTác giả Song Trà

Giờ lớn rồi…đường đời ta muôn ngảChợt một chiều nhớ quá tuổi còn thơNhớ dòng sông quê sóng vỗ đôi bờCon đò cũ đợi chờ trên bến vắng

Ôi!. con sông mãi trôi trong thầm lặngXuôi về đông chở nặng mảnh hồn quêChở đời ta qua mấy lượt đi vềChở bóng mẹ ven đê sau buổi chợ

Tôi về đây đứng bên bờ sông lỡ”nhớ người xưa ai mở nước nơi này”Phút lặng thầm cho cò duỗi cánh bayXin hít thở ngất ngây hương lúa mới

Và được biết bao ngày sông vẫn đợiHình bóng mình in với mảnh trăng xưaVẫn lục bình theo con nước đong đưaVẫn dáng cũ hàng dừa soi bóng nước

Tôi mơ ước thời gian xin quay ngượcĐược trở về ôm nước thuở còn thơVà nhìn theo con nước lặng như tờThả thuyền giấy xa bờ rồi trôi mãi

Nhớ sông lắm, mỗi lần tôi trở lạiSoi mặt mình, chải lại mái tóc thưaThấy mình già…mà sông vẫn như xưaVẫn xanh mãi như chưa lần có tuổi…

Bài thơ Anh là dòng sôngTác giả Giotnangmuathu2007

Anh là dòng sông quê.Thấm hồn em lai láng.Mùa mưa mùa nước cạnSông vẫn hiền như xưa.

Ôi con sông xưa kia.Đã một thời giông tố.Ai qua sông còn nhớ.Lệ rơi trong nhạt nhòa.

Một buổi chiều chia xa.Em nghe người ta kể.Sông đã mang dòng chảyLửng lờ theo hoa chơi.

Ngậm ngùi nhìn trăng rơiEm thả trôi dòng chảy.Tạm biệt sông từ đây.Năm tháng qua lạnh lùng

Tuổi ngây thơ bừng tỉnhThật giả giữa vàng thau.Em hiểu sông đã muộn.Cuộc đời chẳng cho nhau..

Sông vẫn như ngày ấy.Em nuốt giọt lệ sầu.Xin sông đừng giận nhéTa vẫn lòng cho nhau.

Em xin làm dòng chảy.Cuồn cuộn dòng sông anhHãy như ngày xưa nhé.Em yêu sông nguyên lành

Anh là một dòng sông.Giữa hồn em lai láng.Hòa trong làn nước mát.Trên quê hương..ngỡ ngàng

Bật mí nội dung bài 🔰Thơ Lục Bát Về Quê Hương Đất Nước🔰 hay nhất

Tho Luc Bat Ve Que Huong

Những Bài Thơ Dòng Sông Tuổi Thơ Đặc Sắc

Đón đọc thêm Những Bài Thơ Dòng Sông Tuổi Thơ Đặc Sắc và ấn tượng dưới đây:

Bài thơ Hai dòng sôngTác giả Từ Nguyễn

Con sinh ra từ hai dòng sôngSông Hương quê cha, sông Trà quê mẹMột dòng sông trầm ngâm suy nghĩCòn dòng kia bát ngát yêu thương!

Hai con sông quê gộp lại đắp dòng TươngĐể khiến xui cõi lòng con đau đáuChiều bên sông Trà ngóng Mỹ Khê yêu dấuChạnh nhớ về một dòng khác nơi xa…

Hai con sông chung nỗi thiết thaGieo vào đời con niềm yêu sâu đến lạ!Nửa xứ Quảng nghe nồng nàn, hối hảHuế thương thương trong nhung nhớ diết da

Hai con sông nối quê mẹ, quê chaĐể hôm nay con về bên cầu Trà KhúcĐem nỗi Huế trải bên sông rưng rứcMượn chút hiền hòa xoa cho dịu niềm đau

Xin một lần cho dòng nhớ gặp nhauCho người đi qua về tìm ký ứcNỗi buồn xưa thôi không còn day dứtĐừng cách chia: đây giang vỹ, đó giang đầu…

Bài thơ Dòng sông ấu thơTác giả Chu Minh Khôi

Trời xanh về phía biểnTôi xanh về sông quêChiều tắt gió lục bình tha thướt tímTuổi thơ tôi giờ gửi ngọn chòng chành.

Chèo ký ức về dòng sông ấu thơTháng năm miên man chảyMòn vẹt vành trăng nước xóiMúc từng gáo sông làng.

Lấy mùa thu gội tóc cho sôngLấy lục bình nhuộm tím mắt sôngSông mang hơi thở của tôi về biểnThản nhiên đi qua lời thề.

Đêm cả tin vục tay vào cơn mêBờ tre xanh không còn chải tócCâu thơ ngã vào mùa thuThảng thốt lời mẹ ru rắc đầy triền sông vắng.

Chèo ký ức về dòng sông ấu thơTháng năm miên man chảyThuở mười sáu gội đầu lá sảNước sông thơm đến tận bây giờ.

Sông vặn mình khuyết vào phía giấc mơChỉ còn lại một bờ cho miền nước chảyTôi dại khờ bấu vào cơn gió xoáyLở hết mình bồi đắp một bờ xa.

Bài thơ Sông quê vẫn vậyTác giả: Nguyễn Đình Huân

Sau bao năm con sông quê vẫn vậy.Lãng đãng hiền hoà xuôi chảy về đông.Phía xa xa có vạt cải ven sông.Đã rực rỡ hoa trổ bông rồi đó.

Hoa cải vàng tươi rung rinh trong gió.Thời gian nhạt nhoà nỗi nhớ không phai.Một buổi chiều đông cuối tháng mười hai.Người bỏ đi ta vẫn hoài thương nhớ.

Quay về đây lang thang trên lối nhỏ.Bàn chân trần bước trên cỏ ven đê.Chiều mùa đông gió bấc lạnh tái tê.Người xưa ơi có quay về bến cũ.

Ta cùng nhau đi lật tìm quá khứ.Ký ức đầu đời ấp ủ trong tim.Thời gian bay xa như một cánh chim.Kỷ niệm cũ đã chìm trong dĩ vãng.

Ta về đây sau bao nhiêu ngày tháng.Nhớ về một thời lãng mạn thuở xưa.Chợt cô đơn lạnh giá gió đông lùa.Người xưa ơi sao vẫn chưa trở lại.

Bài thơ Dòng sông thơTác giả: Thiên Ân

Dòng sông thơ ngực no tròn thiếu nữHương phù sa bồi đắp mãi tháng nămNhững đường cong mơn mởn dòng tình tựRạo rực cháy lên giấc mộng đêm rằm

Dòng sông thơ dệt vì sao ngập lốiĐáy nước long lanh phủ bóng hẹn hòKhông gian ba chiều đưa tình vào tốiPhong sương dặm trường ai gánh âu lo?

Dòng sông thơ xanh xanh màu ngọc bíchChảy âm thầm ngày tắm mát giai nhânNhững đợt sóng lăn tăn muôn thỏa thíchLạ và quen phút chốc lại hóa gần

Dòng sông thơ chở con đò từ ngữÝ đẹp, lời hay, triết lí văn chươngChở bóng tương lai, nẻo về quá khứNgổn ngang hiện tại, đậm nét vui buồn

Dòng sông thơ bàng bạc thời xa vắngAnh thương em dấu lặng của tâm hồnĐất ôm trời thương dùm chùm hoa nắngTrôi khẽ khàng đậu kín bóng hoàng hôn

LỜI DÒNG SÔNG QUÊThơ: Thanh Hà

Sông có biết ngàn năm con sóng gọiLời thiết tha vọng biển cả xa xôiChân trời xanh mây lặng lẽ cứ trôiGió thổn thức tơi bời ngày giông bãoCon sông quê bao mùa thương sắc áoChở tình yêu khao khát của lứa đôiChiều đôi bờ tim tím lục bình trôiNhư nỗi nhớ muốn gửi về bên nớĐêm trên sông câu hò ngân nức nởChạnh lòng ai một khúc nhạc ly hươngNhịp chèo khua tan vỡ ánh trăng buôngCho tiếng cuốc vọng buồn đêm khuya vắngHạt phù sa sông vun bồi thầm lặngCho đồng xanh nắng rải gọi mùa vuiAi xa quê mà không chút bùi ngùiTheo con nước lòng xuôi về đất mẹ.

Cập nhật thêm một số bài 🌼 Thơ Về Tuổi Thơ 🌼 quê hương

Tho Ve Tuoi Tho Que Huong Hay

Những Câu Thơ Về Dòng Sông Hay

Tiếp theo sau đây là Những Câu Thơ Về Dòng Sông Hay và được rất nhiều bạn đọc yêu thích.

SÔNG HƯƠNGThơ: Vũ Dung

Một lần anh đến Huế thơGặp cô gái đẹp say mơ giấc nồngSông Hương quyến rũ lạ lùngEm choàng tỉnh giấc ngượng ngùng nhìn tôi

Dáng em mềm mại quá thôiThân cong uốn lượn say rồi mắt anhTrong xanh ánh mắt long lanhTrăm hương hoa cỏ ôm quanh miền bờ

Nước em lờ lững bám hờThuyền trôi mái nhẹ anh chờ môi emHương em là lạ chưa quenDáng em trầm mặc say mèm tim anh

Em là bức họa màu xanhLà thơ là nhạc ngọt lành mùa yêuThuyền anh chao đảo liêu xiêuDòng em nâng nhẹ một chiều Huế thơ

Tiếng chuông Thiên Mụ đổ giờGiật mình em ngỡ xa bờ thuyền anhSông em ôm gọn quách thànhEm là dải lụa màu xanh dịu dàng.

Bài thơ Có một dòng sôngTác giả Tô Chí Tự

Có một dòng sông rất diệu hiền.Lững lờ, ôm trọn tuổi hoa niên.Đôi bờ man mác ngàn hoa dại.Đón bước chân ai tránh nắng hè!

Có một dòng sông biết dỗi hờn.Tràn dâng lũ lụt khắp làng thôn.Cho em hờ hững không tìm đến.Cho suốt năm canh giấc ngủ vờn!

Có một dòng sông biết dối dangÂm thầm đưa mãi khách sang ngang.Kể từ dạo ấy thuyền xa bến.Nào có ai hay kẻ lỡ làng!

Có một dòng sông biết đợi chờ!Mặc cho năm tháng cứ thờ ơ!Mặc cho bèo dạt không bờ bến.Suốt kiếp dòng trôi chẳng hững hờ!

Có một dòng sông! một dòng sông!Vẫn trôi ầm ĩ mãi trong lòng.Lắm khi nhiễu cả tâm hồn…ấy!Đốt sáng đêm đen lửa nhớ mong!

Chiều nay nhớ quá dòng sông cũ!Với cả tâm tư, cả nỗi lòng!Người đi qua lại ven bờ ấy…Có thấy chạnh lòng với khúc sông?!!!

Bài thơ Người mang tên dòng sôngTác giả Vũ Kim Thanh

Có một dòng sông tôi yêu từ thơ ấuÐến bây giờ lại gặp lại dòng sôngVẫn nhẫn nại chở phù sa sự sốngToả muôn nơi nuôi dưỡng các cánh đồngTôi tự hỏi đời thường hay aỏ mộngTrái tim tôi rung động bởi dòng sôngCon sóng Hồng vỗ vào đời hưu quạnhCàng tăng thêm sức mạnh trổ hương nồngMiền đất lạ nhánh thơ gầy mơ mộngCám ơn người…mang đến một dòng sông.

Bài thơ Hỏi rằng có mấy dòng sôngTác giả Nguyễn Thế Phong

Em hỏi anh rằng có mấy dòng sôngAnh giật mình, làm sao anh nhớ hếtCó một dòng sông tuổi thơ lặn hụpRong ruổi chơi đùa, con nước đong đưa

Dòng sông của cha tảo tần mưa nắngDòng sông mẹ hiền mòn mỏi thanh xuânCon lớn khôn lên theo từng cơn nướcTrắng ngập bờ bao, phơi cạn bãi bồi

Có những dòng sông loanh quanh bờ láMang ngọt phù sa tưới mát ruộng đồngTôm cá vui đùa mâm cơm ấm dạTrẻ thơ vô tư chân sáo đến trường

Có những dòng sông một thời binh lửaLà mẹ hiền tưới mát những hờn cămÔm những đứa con vào lòng sông mẹThù hận nguôi quên, bầu bí chung giàn

Có những dòng sông đưa người đi biệtGiòng nước trôi xuôi chẳng trở lại nguồnCây lá đôi bờ lặng buồn không nóiĐếm những mùa trăng, hứng gió mưa sa

Sông ơi, sông ơi, muôn đời sông chảyÔm theo bao nhiêu câu chuyện vui buồnĐời như sông, xuôi dòng trôi, trôi mãiBước chân đi, là đã…biệt ly rồi…!!!

CÒN ĐÓ MỘT DÒNG SÔNGThơ: Bằng Lăng Tím

Đã lâu lắm chưa về thăm quê MẹDòng sông xanh lặng lẽ chảy xuôi dòngCải nở vàng ai đem nắng ra hongĐể sắc nắng quyện trong màu hoa cảiBâng khuâng bước hôm nay đây trở lạiVẫn con đò gác mái đợi người quaVẫn hàng lau nghiêng bóng dưới chiều tàMà bỗng thấy lòng ta xao xuyến lạThuở thơ bé cùng chơi trò thuyền láChở ước mơ ra biển cả mênh môngNhững ngày mưa vui bắt cá rô đồngQuần áo ướt ra sông cùng bơi lộiBao kỷ niệm thật thân thương quá đỗiNhớ bạn bè chỉ thầm gọi từng tênCậu nhà bên hay ra ngóng ngoài thềmGiờ chắc đã ấm êm vui hạnh phúcTháng năm đợi vẹn nguyên trong ký ứcMột lời thương rạo rực trái tim hồngDấu yêu à! Kỷ niệm một dòng sôngEm vẫn giữ trong lòng từ thuở ấy.

SÔNG QUÊ…Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Dòng sông quê đêm ru buồn tỉnh lặngĐiệu hoài lang sâu lắng đượm ân tìnhNắng bên cầu đang đón ánh bình minhTrải chân tình thiết tha về bến mộng

Quê em đó đêm trăng thanh gió lộngĐường vào làng núp dưới bóng cây đaLúa trúng mùa nhờ những lớp phù saĐàn cò trắng bay ngang qua kiếm sống

Đứng trên bờ nhìn thủy triều gợn bóngNghe xa kìa vọng lại khúc tình sầuNữa đời em thổn thức dưới trăng thâuCuộc sống cũng trôi theo dòng nước nỗi

Bến sông quê đã bao mùa hờn dỗiGiữa dòng đời con sáu vội sang ngangĐể lại đây thương nhớ cánh bướm vàngNhánh mù u buồn than giờ chẳng đậu

Miền tây ơi có khi nào hiểu thấuEm sang đò để bậu lại sầu rơiNữa vòng trời xứ lạnh lắm đơn côiNiềm hạnh phúc lạc rồi dòng sông cũ..

Dành tặng độc giả 💜Thơ Lục Bát Ngắn 4 Câu Về Quê Hương 💜 hay nhất

Tho Luc Bat Ngan 4 Cau Ve Que Huong

Thơ Lục Bát Về Dòng Sông Hay

Mời bạn đọc tham khảo thêm chùm Thơ Lục Bát Về Dòng Sông hay và ấn tượng nhất dưới đây:

DÒNG SÔNG TUỔI THƠTác giả: Lãng Du Khách

Ấu thơ gắn bó sông quêDòng sông trong mát say mê vui đùaSóng sông giỡn với gió lùaLững lờ con nước theo mùa sông reo

Một bầy con trẻ Trâu theoNô đùa tắm mát hò reo bầy tròTrâu kia nghé ọ nghé oĐể ta lướt sóng hát hò thỏa thuê

Mênh mang sông nước bốn bềTrẻ thơ thả mộng đam mê với đờiCon nước lả lướt buông lơiĐùa vui thân trẻ ngỏ lời thân thương

Đời ai cũng có quê hươngDòng sông yêu dấu thân thương ấu thờiVẳng nghe câu hát ru hờiSông quê vẫy gọi những lời thân yêu

Chiều tà buông thả cánh diềuLả lơi trong gió phiêu diêu cuộc đờiQuê hương ta thật tuyệt vờiDòng sông quê mãi gắn đời yêu thương.

HÒ THUYỀN SÔNG HƯƠNGThơ: Khách Du Lãng

Sông Hương nước chảy lững lờĐôi bờ rủ bóng mộng mơ ảo huyềnXuôi dòng ngắm cảnh du thuyềnTa như lạc cõi thần tiên phiêu bồng

Điệu hò vang vọng trên sôngTrời xanh gió mát bềnh bồng mây trôiTriền sông trải dưới chân đồiThuyền kia nhẹ lướt ta ngồi hát ru

Ta hát khúc hát mùa thuTím thương ngân vọng lời ru mặn nồngThướt tha áo tím bến sôngKhoe duyên gái Huế má hồng kiêu sa

Sông Hương núi Ngự đậm đàNgàn năm vang khúc hò ca duyên tìnhAi ơi ! Qua xứ Huế mìnhĐể thương để nhớ thắm tình thủy chung!

Bài thơ Dòng sông thuở ấyTác giả Trường Phong

Lục bình hoa tím bồng bềnhNổi trôi ngày tháng đầu ghềnh cuối sôngYêu hoa nước chảy mênh môngCho thêm tươi thắm cho nồng hương quê

Qua sông hạ đón thu vềCho ta say đắm cơn mê giữa dòngTuổi thơ cùng bạn tắm sôngNgây ngô ngụp lặn cuồng ngông dại khờ

Dòng sông nước chảy lửng lờRu ta từ thuở tuổi mơ mây hồngDòng sông sớm đục chiều trongRửa phèn cho lúa mạ đồng thêm xanh

Dòng sông trãi ánh trăng thanhĐể ta yêu mãi tuổi xanh thuở nàoDòng sông con nước ngọt ngàoNuôi ta khôn lớn xậm màu nắng mưa

Dòng sông rộn rã ngày mùaQuê ta dậy sớm thi đua cấy càyDòng sông nước bạc rẽ haiTôm cá lớn rộ dân chài ấm no

Dòng sông uốn lượn quanh coĐàn trâu uống nước, mẹ cò mớm conĐáy sông nước chảy chẳng mònPhù sa màu mỡ lại còn phì nhiêu

Xa quê thương nhớ cánh diềuNước ròng nước lớn sớm chiều nuôi dânDòng sông gội rửa bâng khuângXa xa thấp thoáng cánh buồm nhấp nhô

Thuyền ai sóng vỗ gió xôChở bao kỷ niệm ấu thơ sang bờNắng chiều lóng lánh vần thơThấy lòng xao xuyến giấc mơ học trò…

MONG VỀ GẶP LẠI DÒNG SÔNGThơ: Chung Mai

Mong về gặp lại dòng sôngBốn mùa bồi đắp nhuộm đồng mải mêThủy triều dâng nước tràn trềCá tôm thoả thích đâu chê đất nghèoVen bờ thuyền ghé đậu neoLững lờ xuôi chảy đám bèo nhẹ trôiTrẻ trâu mấy đứa đâu rồiBạn bè tôi đó cái thời …tắm sông !Còn vương ngai ngái bùn nồngPhù sa thắm đỏ dòng sông quê mình.

SÔNG QUÊThơ: Trương Thị Anh

Sông quê mát đọng tình quêTơ duyên đưa lối em về nơi anhXum xuê khế ngọt trĩu cànhĐôi bồ câu với hoa chanh chào mờiChiều ngồi bến cũ thảnh thơiNgọt trong dòng nước, nói lời chân quêMỗi năm lễ hội em vềSông dào dạt sóng tình quê vơi đầyXưa anh gánh nước sông nàyĐổ phèn chum nước nửa ngày lọc trongBồ kết đốt tỏa hương nồngAnh thêm lá bưởi cho lòng đam mêTóc bạc thay mái tóc thềCùng anh về lại đường đê ngả chiềuThơ anh nồng nàn lời yêuHoàng hôn phủ bóng đò chiều mênh mang.

Con sông quê hươngSưu tầm

Anh đi khắp mọi nẻo đườngBao ngày tháng, bao nhớ thương quê nhàAnh đi vạn dặm đường xaNhớ sông núi, nhớ ngôi nhà mến thương.Anh đi nhớ mãi dòng sôngLong lanh một giải nước trong hiền hòaNhớ nhiều những lúc đôi taBên bờ sông nhỏ chiều tà dần buông.Nhớ khi thoáng một cánh buồmTrên sông như cánh bướm vương sắc hồngNhớ nhiều những khóm tre congTrên triền đê nhỏ như mong ai về.Nhớ nàng thục nữ chân quêRửa chân bên bến tóc thề xõa buôngNhớ sao tiếng hát véo vonTrên sông pha tiếng cười ròn quê ta.Anh đi xa, nhớ quê nhàNhớ dòng sông nhỏ hiền hòa êm trôi.

Thohay.vn gửi tặng bạn chùm ✅ Thơ Lục Bát Về Thiên Nhiên ✅ phong cảnh hữu tình

Tho Luc Bat Ve Thien Nhien

Thơ Về Sông Núi Ấn Tượng

Thohay.vn muốn giới thiệu đến bạn tuyển tập Thơ Về Sông Núi Ấn Tượng nhất:

Chuyện Tình Sông NúiTác giả: CHÂU NAM KIM MINH

Em uốn khúc mượt congAnh bao bọc ân tìnhSông núi chuyện chúng mìnhThơ mộng lắm phải không ?

Mặt trời chớm đầu ĐôngSoi tình anh tươi sángEm cười hiền một thoángÔm hạt nắng chờ mong

Núi chắn gió cuồng phongThiên niên trường lặng lẽSông cười hiền thỏ thẻGợn làn mát xanh trong

Hùng vĩ rọi mênh môngLuôn rạng ngời son sắcHình nước non bền chặtDẫu thời cuộc bão giông

Chuyện tình dãy đất congNúi vững vàng muôn thuởQuyện dòng sông trăn trởXoa ngàn kiếp long đong.

Anh đã thành núi sôngTác giả: Lê Đức

Tôi rất tiếc thương cho người chiến sĩĐã hy sinh vì bão lũ miền TrungThương làm sao những chiến sĩ anh hùngVà có lẽ anh thành hồn sông núi

Và ở đó khúc miền Trung thương đóCác anh thì cứ sống mãi muôn đờiAnh có nghe chăng tiếng gọi anh ơiVà có lẽ anh thành hồn sông núi

Tiếc thương lắm cho anh giờ nằm xuốngVì sương vì mưa với lũ miền TrungXin thắp hương nhang những vị anh hùngVà có lẽ anh thành hồn sông núi.

Trả ta núi sôngTác giả: Mặc Giang

Trả ta sông núi của Rồng TiênTổ quốc trời nam thật vĩnh nhiênTọa thị phương nam son sắt ấyUy nghi lẫm liệt khí hùng thiêng

Trả ta sông núi của ông chaSông máu núi xương dựng nước nhàDa chất thịt chồng xây lịch sửTranh thêu gấm vóc lộng sơn hà

Trả ta sông núi của muôn đờiLiệt nữ anh hùng gương sáng soiBảo vệ truyền lưu trao thế hệNgàn năm tâm lực mãi tô bồi

Trả ta sông núi tự ngàn xưaDân tộc Việt Nam dũng khí thừaĐồng bọc đồng bào đồng sắc tháiMuôn người như một biết hay chưa

Trả ta sông núi để ngàn sauCon cháu Rồng Tiên nhuận sắc màuKhông thẹn tiền nhân khai mở nướcViệt Nam ngời sáng rạng minh châu

Trả ta sông núi mãi khơi dòngSừng sững Trường Sơn đỡ núi sôngTriều sóng Biển Đông chống vọng ngoạiVó câu cửa sổ tựa lông hồng

Trả ta sông núi hát Sông HồngCa ngợi Thái Bình đón gió đôngHát Cửu Long giang hòa chín khúcĐồng Nai Bến Nghé mãi chờ mong

Trả ta sông núi vẹn ba miềnSông biển đảo xa nối đất liềnRừng thẳm cao nguyên đèo gió húĐồng bằng nương rẫy thú điền viên

Trả ta sông núi khắp ba miềnLấp biển dời non thẳng tiến lênXẻ dốc be đường cầu nối nhịpBắc Trung Nam một dãi thần tiên

Trả ta sông núi vẹn câu thềTim sắt gan chì thanh sử kêThân tử khí hùng luôn bất tửHồn thiêng lộng gió thét sơn khê

Trả ta sông núi giống da vàngDân tộc kiêu hùng nước Việt NamNam bắc đông tây đừng động tháiĐụng vô rồi kéo chạy tan hoang

Trả ta sông núi vẹn cơ đồMột tấc chẳng suy thuở dựng cờMột khoảnh không mòn trang sử ViệtTử thành một khắc vạn xương khô

Trả ta sông núi của hùng anhNăm ngàn năm sử kết đan thanhSông dài biển rộng reo gió hátTrời cao đất rộng ngát hương lành

Trả ta sông núi nước non nàyTự cổ tới kim không đổi thayĐến mãi ngàn sau không biến chuyểnThành đồng vách núi mãi không lay

Trả ta sông núi nước non nhàTích tịch tình tang trổi khúc caCon cháu Lạc Hồng reo tiếng hátNgân dài quốc quốc với gia gia.

Chia sẻ đến bạn ✅ Thơ Về Rừng Núi ✅ hùng vĩ những rất lãng mạn.

Tho Ve Rung Nui

Thơ Ngắn Về Dòng Sông

Giới thiệu thêm đến bạn đọc chùm Thơ Ngắn Về Dòng Sông hay và được nhiều bạn đọc quan tâm:

CHIỀU SÔNG HƯƠNGThơ: Liên Bùi

Chiều buông xuống mịt mờ khói tỏaNắng trên sông đã ngả về chiềuBốn bề vắng vẻ cô liêuMột nàng áo tím đăm chiêu đứng nhìn

Trời thăm thẳm cánh chim bay mỏiDải non xa phủ khói lam mờDòng Hương uốn khúc lững lờO còn đứng đó biết chờ đợi ai

Con đò nhỏ u hoài vắng kháchGió hắt hiu lau lách buồn tênhTrường Tiền mấy nhịp chênh vênhVẳng nghe mấy khúc Nam bình , Nam Ai

Cố đô cũ đền đài trầm mặcCon phố xưa như nhắc ai vềCâu hò man mác tái têĐò xuôi Vỹ Dạ có về đêm trăng…

Bài thơ Dòng sông ở lạiTác giả Hoàng Thái Sơn

Dòng sông thơ mộng tắm màu xanhIn bóng trời trong bỗng dịu lànhCon thuyền lướt nhẹ trong chiều vắngMột khúc dân ca đắm hồn anh.

Dòng sông tha thiết nối biển khơiNâng bước em đi tận cuối trờiCon nước trầm ngâm,hoàng hôn xuốngChợt thấy mi em đọng giọt buồn

Em đi rồi dòng sông ở lạiTrong lòng anh nổi sóng nhớ thươngChiều chiều đứng dưới hàng dươngNgóng trông bến cũ,người thương không về

Sáo diều dìu dặt bờ đêAnh chôn hẹn ước, lời thề năm xưaSao trời lại lắm cơn mưaĐể dòng sông khóc tình xưa cho người.

DÒNG SÔNG QUÊ TÔIThơ: Vinh Huỳnh

Dòng sông quê vẫn muôn đời tuôn chảy.Vẫn lững lờ đưa đẩy nước đầy vơi.Con nước ròng chảy ra biển trùng khơi.Đi khắp nẽo chẳng nơi nào có được.Tuổi ấu thơ bao nhiêu điều mơ ước.Cùng bạn bè bắt chước lội ngoài sông.Đùa giỡn nhau cho đến lúc nước ròngLòng vui sướng vẫn không sao tả xiết.Khi lớn lên tôi mới vừa chợt biết.Xa quê hương tha thiết nhớ dòng sông.Kỷ niệm xưa thôi thúc ở trong lòng.Dòng sông nhỏ mênh mông và thương nhớ.Xuân sắp về Mai Đào đua nhau nở.Con đò chiều than thở nhớ người xa.Dẫu nơi đâu cũng vẫn nhớ quê nhà.Quê hương đó Mẹ Cha luôn chờ đón.Và dòng sông cũng tràn đầy mơ mộng.Đem phù sa cháy bỏng tặng người thân.Lục bình trôi thêm nhung nhớ vô ngần.Màu hoa tím lâng lâng niềm thương tiếc.

LỖI HẸN BẾN SÔNG QUÊThơ: Phú Sĩ

Con sông quê đã bao mùa mưa nắngNước lớn ròng theo dĩ vãng tuổi thơLàng đôi ta bên lở đợi bên bồiChiều tan học ta chờ nhau chung lốiĐời dâu bể có ngờ đâu nên nỗiAnh xa rồi khuất lối những chờ mongNơi quê người anh có thấy buồn khôngNơi bến vắng con nước ròng trắng bạcSóng đời thổi anh phương trời phiêu dạtĐể bến sông nay khao khát câu hòĐể tình mình như nhánh lục bình trôiLãng đãng buồn qua bao mùa nước nổi..,Sáo đã bay trong một chiều nắng vộiEm theo chồng… hờn dỗi bến sông quêAnh ra đi không mong đợi ngày vềTrách làm chi ủ ê tình chim sáoEm bỏ lại nửa câu hò sầu nãoCon bướm vàng thôi đậu trái mù uCho lời ru da diết điệu tình thuTrôi đi mãi mịt mù mùa thương nhớ.

Ngoài vẻ đẹp về các dòng sông tặng bạn 🌸 Thơ Về Hoàng Hôn 🌸 hay, đặc sắc nhất.

Bai Tho Ve Hoang Hon Hay

Thơ Về Dòng Sông Quê Hương Ngắn Hay

Gửi tặng bạn đọc tuyển tập những bài Thơ Về Dòng Sông Quê Hương Ngắn Hay:

KHÚC HÁT SÔNG QUÊThơ: Thanh Hồ

Ta nghe gì như khúc hát sông quêDào dạt đưa ký ức về một thuởSông quê ơi nặng tình ai thương nhớBiết em còn rơi lệ ở xa xăm ?Thời gian trôi mà kén mãi vương tằmAnh xa em như rằm không trăng tỏKý ức ơi… về làm chi vàng võCạn chén nồng… tình nào có thể quên !Nhớ thật nhiều ai hát khúc đưa duyênRằng xa anh như thuyền không bến đậuSáo sang sông cho buồn vương lối cũThương nhau rồi… để mình bậu lẻ loi !Ví ngày xưa ta dạo bước chung đôiHờn giận chi để bèo trôi lạc bếnKhắc khoải nhánh sông, đò đâu chẳng đến ?Câu hát giã từ…xao xuyến trong anh.Em có về cho cau thắm trầu xanh ?Hay bên ai, đang ngọt lành say đắmNơi bến sông xưa, cây sào vẫn cắmVõng mãi câu hò.. thương lắm…đò ơi !

XANH MÃI HƯƠNG GIANGThơ: Giang Hồng

Ngày tuổi nhỏ tôi vẫn thường hỏi MạSao nước dòng Hương lại xanh ngát màu mơMạ ôm tôi vào lòng vuốt mái tóc lơ thơ“Nước sông Hương xanh vì chảy qua trái tim của Huế ”

Hình như lần nào tôi cũng ngạc nhiên như thếTrái tim Huế nơi mô mà Mạ nhắc bao lần .Nơi cong cong 12 nhịp Trường TiềnHay ngoằn ngoèo tường rêu phủ quanh Thành nội.

Sông Hương lượn qua tuổi trẻ tôi như một dấu hỏiƯớc mơ xanh ở đâu tôi mải miết đi tìm ?Bao nhiêu năm tha phương mỏi dấu chân chimNgày trở về đứng lặng bên dòng trôi lờ lững.

Mái tóc Mạ giờ bạc màu mây trắngTrăng Vỹ Dạ khuyết sau những hàng cauNhặt chiếc lá ngô đồng vàng úa sẫm màuĐếm ngược xuôi trên sợi chỉ tay nhọc nhằn năm tháng.

Mạ lại ôm tôi vào lòng yên lặngNgước mắt nhìn lên thấy đôi mắt Mạ xanhCon hiểu rồi nước Hương Giang trong lànhVì chảy qua tấm lòng Mạ nên xanh màu quê hương xứ sở.

Những Câu Thơ Về Dòng Sông Quê Hương Ý Nghĩa

Những Câu Thơ Về Dòng Sông Quê Hương sau đây sẽ giúp bạn đọc cảm nhận được vẻ đẹp rõ hơn về dòng sông.

Bài thơ Tôi thấy mìnhTác giả Lâm Thị Vỹ Dạ

Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sôngMảnh vỡ các vì sao – triệu thiên thạch lao tung rơi rụngÁnh sáng biến thành mầu đenÁnh sáng chết bốn vạn năm sau mới thấy!

Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sôngNhững đám mây ướt mềm ngũ sắcNhững đám mây đủ hình hài kỳ lạTan hiện như cõi người cổ kim lớp lớp…

Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sôngGió thì thầm, gió hắt, gió rên rỉGió vò nhàu từng cơn mưaGió thăng hoa chính mìnhRồi lâng lâng nhẹ lướtĐiệu hát muôn đời sắc sắc không không

Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sôngMặt trời bừng lên đỏ chói rực rỡ mãnh liệtVậy mà có lúc chẳng thể nào xuyên nổi đám mây đenánh sáng bị giam cầm ư?Không!Sức mạnh phù du chỉ là thoáng chốc!

Tôi thấy mình như bầu trời thấy mình qua dòng sôngMuôn đời im lặngVầng trăng xanh biếcTrái tim dịu dàngDịu dàng đến tận cùng trong suốt

Ước gìAnh là dòng sôngCho em soi thấy mình như trời cao rộng

Ước gìAnh là dòng sôngĐể tận cùng anh em gặp chính mình.

Bài Thơ: SÔNG QUÊ MÙA NƯỚC NỔITác giả: Nguyễn Đình Huân

Dòng sông quê con sóng vẫn dạt dàoVạt cỏ trên đê ngày nào xơ xácEm đi rồi tím hoàng hôn ngơ ngácAnh một mình chân bước lạc đường quenNhư kẻ mộng du thầm gọi tên emBiết phương xa nơi ánh đèn hào nhoángEm còn nhớ nơi đây bao ngày thángHai đứa mình làm bạn với sông quêNhớ không em nếu nhớ hãy quay vềTa cùng nhau vớt lời thề đánh mấtQuay về ngày xưa cái thời đẹp nhấtTình ta mặn nồng ngây ngất đắm sayCon đường mòn tay ta nắm trong tayEm cười tươi tóc dài bay trong gióBàn chân trần ta bước đi trên cỏLời yêu đầu ta đã ngỏ cùng nhauMơ một ngày sẽ tính chuyện trầu cauCó ai ngờ đời bể dâu thay đổiEm ra đi sông quê mùa nước nổiBỏ con đò già cằn cỗi bên sông.

BÀI THƠ: KHÚC SÔNG QUÊTác giả: Nguyễn Xuân Trung

Ơi con sông ngày nào tôi tắm mátGió đu đưa, xào xạc thổi bờ treTrời xanh cao soi bóng cả trưa hèCon cá chép quẫy đuôi khoe sóng nắng

Sóng dạt dào vỗ xô bờ cát trắngBên kia sông thôn nữ tắm nô đùaTiếng gõ thuyền đánh cá nhịp nhặt thưaBác dân chài cũng vừa buông mẻ lưới

Nhớ sông quê nỗi lòng tôi diệu vợiMuốn thả hồn đắm đuối với sông quêKý ức xưa lại man mác gợi vềSông vẫn trẻ cành sung già in bóng.

Gió vi vu giữa không gian lồng lộngTrong khoảng lòng trống vắng nhớ về ai?Nước trôi êm sông uốn khúc chảy dàiÔi nhớ quá mắt huyền xưa lúng liếng.

Sông quê ơi dấu yêu bao kỷ niệmCánh chim bằng bay liệng đến muôn nơiVẫn nao lòng khi hai tiếng- quê hươngTim thổn thức bao niềm thương nỗi nhớ.

Khúc sông quê mang tình tôi trong đóNặng trĩu lòng chan chứa hạt phù saÁnh mặt trời lấp lánh sóng giao thoaGửi theo nắng hồn tôi hòa sông nước…

SÔNG QUÊTác giả: Lãng Du Khách

Sông quê nước chảy đôi bờCon nước lặng lẽ lững lờ dịu êmCảnh quê bình dị êm đềmĐôi bờ sông trải xanh thềm lúa non

Một con đò nhỏ cỏn conNgược xuôi dòng nước véo von câu hòNhẹ ru lộng gió cánh còBan mai gà gáy ó o chào đời

Triền đê tàng lá buông lơiHòa cùng vạn vật gọi mời bình minhDân quê mộc mạc chân tìnhLàng quê ấm áp mái đình cây đa

Ven đường cây gạo trổ hoaSắc đỏ rực rỡ tháng ba xuân vềSáo diều vi vút triền đêGọi thương gợi nhớ cảnh quê thanh bình

Quê hương nặng nghĩa đậm tìnhChôn nhau cắt rốn nơi mình sinh raBây giờ lạc xứ bôn baHồn quê vẫn mãi đậm đà trong tim.

Chia sẻ thêm đến bạn đọc những 🍁Thơ Hay Ngắn 2 Câu Về Đời🍁 hay nhất

Tho Hay Ngan 2 Cau Ve Doi

Thơ Nói Về Dòng Sông Thú Vị

Sưu tầm những bài Thơ Nói Về Dòng Sông hay và đặc sắc để chia sẻ đến bạn đọc:

Bài thơ: Về với sông quêTác giả: Trịnh Thanh Hằng

Dòng sông xưa vẫn không ngừng cuộn chảyChở đong đầy những hạt nặng phù saTuổi thơ nào mãi mãi ở trong taTrần như nhộng mò trai và bắt ốc.Mẹ mải miết oằn mình leo đỉnh dốcSóng sánh vàng gánh nước để tưới rauSông yêu thương mẹ bảo nó rất màuĐám rau ấy sẽ mượt mà tươi tốt.Trên thuyền nan bố mải mê ngồi cộtVá lưới nào để tối kịp giăng câuĐêm ngàn sao lấp lánh cả địa cầuSoi bóng nước hòa tan cùng lời hát.Bên bờ sông nơi rặng tre xanh ngátGió rì rào bà ru cháu ầu ơMóm mém cười khe khẽ đọc vần thơNgủ ngoan nhé mẹ về cho bú tí.Rồi mai đây cả những thiên thần nhíSẽ rời xa khắp mọi nẻo đường đờiĐến lúc nào thấy mệt mỏi chơi vơiVề đây nhé sông dang tay chào đón.

Bài thơ Dòng sông lang thangTác giả Hoàng Thái Sơn

Anh là dòng sông lang thang trôiEm là ngọn sóng đang chơi vơiKhi qua thác vắng sông gầm thétBởi trái tim anh mất em rồi,

Anh đang bơ vơ trên trái đấtTìm em trong đáy thẳm,lòng sâuHỏi trăng ,trăng buồn và lặng lẽHỏi mây, mây khóc dưới trời ngâu.

Nỗi buồn sâu lắng sau màn sươngÂm thầm chôn dấu những nhớ thươngNỗi đau đỉnh điểm-hoàng hôn xuốngCháy bỏng tâm hồn-lúc nắng lên

Em đã đĩ xa, đi rất xaNgọn sóng đưa sông về với biểnCho tình yêu rộng lớn bao laƯơm mầm xanh khát vọng đời ta.

Bài thơ Có một dòng sông như thếTác giả Nguyễn Thành Dũng

Có một dòng sông anh chưa đặt tênChảy giữa hai bờ hư thựcBờ bên anh – mòn mỏi trong ký ức…Bờ bên em – chưa tới được bao giờ!

Có một dòng sông chảy giữa những vần thơVui buồn làm nên con sóngKhi chống sào thả hồn mơ mộngChợt thấy tháng năm phù du…

Có một dòng sông anh vẫn tôn thờNhững nụ hôn để dành từ kiếp trướcVà khát vọng gói trong lời nguyện ướcAnh lỡ làm rơi chìm xuống đáy sông…

Có một dòng sông khắc khoải chảy trong lòngĐò cập bến, bờ quay lưng, ngoảnh mặtĐiều cầm được còn tuột tay đánh mất!Sông hững hờ dòng lạ, dòng quen

Có một dòng sông chảy giữa anh và emDòng sông ấy đã không về tới biểnNước trôi đi cuốn theo bao kỷ niệmĐâu rồi bờ bến trông mong?…

Bài thơ Em là dòng sông không hề cạn bao giờTác giả Trần Minh Hiền

Em là dòng sông không hề cạn bao giờMãi cho anh thi hứng dạt dàoÔi thi ca ngạt ngào như duyên nợAnh yêu em yêu cả dâng trào

Em là dòng sông vượt qua ngàn giông bãoMãi cho anh hạnh phúc tuyệt vờiÔi âm nhạc nhiệm mầu không phiền nãoAnh yêu em yêu cả cuộc đời

Em là dòng sông biết dịu dàng chờ đợiMãi cho anh giác ngộ dưới bầu trờiÔi hội hoạ diệu kỳ trong ngày mớiAnh yêu em yêu cả mọi thời

Em là dòng sông tự tại và thơ thớiMãi cho anh tất cả tấm lòngÔi nghệ thuật văn chương và thế giớiAnh yêu em yêu cả chú còng

MÃI NHỚ SÔNG QUÊThơ: Nguyễn Đình Huân

Anh đưa em cô gái nhỏ Sài GònVề thăm quê đi trên con đường nhỏChiều mùa đông bến sông quê lộng gióNơi ngày nào anh cắt cỏ chăn trâuCó những điều em chẳng thể hiểu đâuNhìn dòng nước biết chỗ sâu chỗ cạnAnh chỉ cho em nơi xưa cùng bạnTắm sông vui đùa từ sáng tới trưaCó những ngày mùa đông lất phất mưaMẹ đi cấy cha đi bừa lạnh giáKhoác áo tơi trên đầu mang nón láChân lội xuống sình lạnh quá rét runNgười dân quê anh chân lấm tay bùnSống chân chất luôn thủy chung son sắcVất vả gian truân làm ra hạt thócNuôi sống bao người hạt ngọc làng taEm thấy không nơi đây hạt phù saĐã đi vào trong thơ ca rồi đóBến sông xưa vẫn bên bồi bên lởNgười đi xa cứ mãi nhớ quay về.

Mời bạn xem thêm bộ sưu tập 💥Thơ Lục Bát 4 Câu 💥Ngắn Hay Nhất

Tho Luc Bat 4 Cau

Thơ Về Bến Sông Quê Ngắn

Từ lâu hình ảnh bến sông quê đã được rất nhiều thi sĩ đưa vào trong các tác phẩm của mình. Cùng thưởng thức ngay chùm Thơ Về Bến Sông Quê hay nhất dưới đây:

Bài Thơ: LAO XAO BẾN SÔNG QUÊTác giả: Nguyễn Đình Huân

Bến sông quê vẫn lao xao con sóng.Hoàng hôn nhạt nhoà tắt nắng trên sông.Con đò già trên bến vẫn nằm không.Kể từ khi em theo chồng xa xứ.Anh về đây để lật tìm quá khứ.Bao năm rồi thời gian phủ rêu phong.Ký ức xưa như con nước xuôi dòng.Anh bâng khuâng nghe trong lòng sóng vỗ.Vẫn còn vấn vương sợi thương sợi nhớ.Em bên bồi anh bên lở chia ly.Nhớ không em ngày ấy thuở xuân thì.Em luôn ngây thơ nhu mì xinh lắm.Mắt biếc mộng mơ cho anh say đắm.Ngồi bên bờ chúng mình ngắm nước trôi.Lời hứa năm xưa em đã quên rồi.Mình yêu nhau suốt cuộc đời em hứa.Em theo người lòng anh đau như cứa.Người xa rồi còn chi nữa mà mong.Anh về đây thơ thẩn cuối chiều đông.Ngắm vạt cải đang trổ bông buồn bã.

Bài Thơ: TRÊN BẾN SÔNG QUÊTác giả: Bằng Lăng Tím

Đã bao năm rồitôi xa cách quê hươngMùa Hạ vừa tớicon đường hoa đua nởChim sâu ríu rítcất bài ca trước ngõRu giấc mơ nồngcơn gió nhẹ nhàng quaSông nhỏ quê mìnhcải vàng mấy mùa hoaLời từng hẹn ướctrong ta luôn nhớ mãiNgắm lục bình tímmong ngày anh trở lạiĐếm giọt thời giankhắc khoải tháng năm dàiHoàng hôn buông mànhtia nắng ngả chiều phaiBao kỷ niệm đẹpnhớ hoài mùa thương cũSông bờ bên lởnhớ bên bồi không ngủThao thức một mìnhấp ủ nụ tình siTiếng mái chèo khuasóng nước vỗ thầm thìChe nghiêng vành nónđôi mi buồn ướt lệEm giấu tất cảnhững thăng trầm dâu bểMãi đợi chờ anhlặng lẽ bến sông chiềuĐám cỏ non mềmthoảng đọng chút hương yêuĐôi dòng trong đụcmang rất nhiều kỷ niệmHạnh phúc giản dịmà khi xa bịn rịnPhía ấy cuối trờimây tím nhẹ nhàng trôi.

BÀI THƠ: ĐÒ SANG BẾN MỚITác giả: Phạm Hải Đăng

Đò ơi, ghé bến sông này !Nhớ chở giùm tôi, những ngày đau thươngNgười ta, trăng gió yêu đươngVỡ tan mộng ước chung đường bên nhauRồi đây, muôn nẻo mai sauNếu mà gặp lại cũng đâu dám cườiĐâu còn, tiếng gọi đò ơi !Tình quê, đò hỡi có người chờ trôngGiờ còn đâu, để mà mong ?Người ta đổi dạ thay lòng sang sôngGió xuôi, sao nước ngược dòngSông xưa bến cũ long đong bến bờSông quê, nước chảy lửng lờNửa bên bến đục bao giờ mới trong ?Chân trời, ai nỡ bẻ congĐò sang bến mới uổng công người chờ.

BÀI THƠ: BẾN VẪN ĐỢI ĐÒTác giả: Phạm Hải Đăng

Nỗi buồn một bến sông quêThương con đò nhỏ lạc về nơi nao ?Dòng sông giận dữ ồn àoCho mùa gió chướng xạc xào hồn thơĐò đi, bến vẫn đợi đòĐể thơ say cả bến bờ tương tưThu đi không tiếng giã từĐông về che nắng mây mù mịt mâyBến chiều, xám xịt còn đây ?Dáng mơ khuất nẻo nơi này buồn hiuRám thiu heo hắt buồi chiềuNhìn hoa trinh nữ yểu xìu chờ đêmChưa khuya trăng rụng bên thềmXạc xào mưa bụi ướt mèm hương cauNhớ thương chỉ biết gối đầuNửa đêm tỉnh mộng để sầu vực khuya.

BÀI THƠ: BẾN SÔNG NHỚ MÃI CON ĐÒTác giả: Phú Sĩ

Trách chi bến lỡ duyên đòCũng vì cách trở đôi bờ xa xôiĐò sang chở khách qua rồiVấn vương bến khác thì thôi đừng sầuTrách chi đau cõi lòng nhauĐò kia cũng bởi qua cầu đắng cayChiều về hiu hắt bóng aiTrông về bến cũ nối dài nhớ thươngĐò kia ướt lạnh trong sươngMịt mù khuất lối trên đường ai quaTình buồn hát tiếng đa đaChồng gần em bỏ chồng xa thêm buồnBến xưa trời đổ mưa tuônNhạt nhòa khúc hát buồn trông câu hòCông anh bắt tép nuôi cóThương cho số phận con đò trôi sôngTình nào tình chẳng đợi mongHoa nào hoa chẳng tàn trong hương đờiXin đừng trách cứ người ơi!Lòng đò chỉ mãi bến đời tình quê….

Giới thiệu thêm đến bạn đọc câu 🔰Thơ Về Cuộc Sống Vui Vẻ🔰 ấn tượng nhất

Tho Ve Cuoc Song Vui Ve

Thơ Về Dòng Sông Mùa Thu Lãng Mạn

Cập nhật cho bạn đọc chùm Thơ Về Dòng Sông Mùa Thu mới và hay nhất sau đây:

Dòng sông mùa thuSưu tầm

Dòng sông anh xanh như màu áoĐợi nắng về thay áo dòng sôngEm mùa thu tóc dài hai nhánhChia nỗi buồn thành đôi cánh mênh mông.

Để em tan vào anh, như nắngChở nhau về nơi rất bình anỞ đó có vô vàn mây trắngVà cây bàng đang khép nép khoả thân.

Anh nín thở trên môi thu vừa ápEm xôn xao giọt nước mắt vào đờiLòng anh vẫn còn nguyên chăn gốiTrải lụa là lên mặt nước chơi vơi.

Rồi thu bỏ đi khi anh chợt thứcNắng cũng vàng theo bóng cuối dòngTrời ở xa còn gần hơn ngọn sóngMất nhau rồi, em nhớ một dòng sông?

Bài thơ Bến nước tình xaTác giả Phú Sĩ

Trách làm chi…khi em đã đi rồi…Vùng kỷ niệm giờ còn nơi tiềm thứcDòng sông quê đã bao đời trong đụcCó bao giờ sông ngừng chảy vì em….

Rặng mù u giờ cũng đã úa mềmThương cánh bướm bỏ làng đi biệt xứCon sông quê tiễn chân người lữ thứThuyền mãi chờ sao chẳng thấy người xưa

Em đi rồi…còn lại mảnh trăng thưaĐêm mùa thu soi ánh vàng chan chứaCon chim quốc gọi tiếng sầu nức nởLời nghẹn ngào một thuở khúc tình say

Em đi rồi…trên bến nước chiều nayNghe vọng lại tiếng ru buồn khắc khoảiCầu hò xưa tình mẹ cha vụng dạiHương bưởi nồng sao trống vắng vòng tay….

Em đi rồi…chẳng mong một ngày mai…Vùng ký ức…dệt khúc tình ân áiGió gọi mây một ngày bay xa mãiNhắn đôi lời…gửi lại cuối mùa thu…

BÀI THƠ: BÊN DÒNG SÔNG QUÊTác giả: Nguyễn Đình Huân

Cuối mùa thu ta về với sông quêĐi chân trần dọc con đê ngày trướcNgồi bên bờ sông nhìn theo con nướcLững lờ trôi xuôi ngược giữa đôi bờ

Dòng sông quê ghi dấu ấn tuổi thơCó những buổi chờ đò nơi bến vắngChờ U đi chợ về…trưa hè đứng bóngMong U mua cho chiếc bỏng mà thôi

Tuổi thơ ơi ngày ấy đã xa rồiTa vẫn còn nhớ một thời lam lũMột chiếc quần đùi một manh áo cũLội xuống đồng đi đào củ mót khoai

Ngồi trên lưng trâu tranh thủ học bàiDưới ánh đèn dầu tìm tương lai sáng lạnCuộc sống khó khăn nhưng đời lãng mạnCó một thời cùng bè bạn vui chơi

Bên dòng sông lũ trẻ đã tập bơiGiờ mỗi đứa một phương trời xa cáchMong một ngày được cùng nhau họp mặtNhư ngày xưa thuở cắp sách tới trường.

Đừng bỏ lỡ tuyển tập 🌻 Thơ Về Mùa Thu 🌻 lãng mạn

Tho Ve Mua Thu

Thơ Về Dòng Sông Tình Yêu Cảm Động

Tham khảo thêm tập Thơ Về Dòng Sông Tình Yêu để có thể cảm nhận được những tâm tư tình cảm của tác giả gửi gắm vào trong từng câu thơ.

CHUYỆN TÌNH SÔNG HƯƠNGThơ: Hương Lan

Nắng vừa lên.. trên hàng cau nhà nộiEm ra đời ..nơi ấy Vĩ Dạ thônAnh có về ..ghé qua cửa Ngọ MônCất dùm em.. chút hoàng hôn tình Xứ.

Chuỗi ngày xuân ..áo tím cô thôn nữNón bài thơ.. khắc dòng chữ thương hoàiXa lâu rồi.. muốn trao lại cho aiĐể một mai…nhớ nhung làm kỷ niệm.

Nước sông Giang ..vẫn chung dòng lưu luyếnGiữa đôi bờ ..thương mến nặng duyên nhauDẫu lỡ bồi ..chịu cay đắng đớn đauNhưng ngàn năm…chẳng đục màu phai nhạt.

Gởi lại anh ..mùa cốm về thơm ngátCâu ân tình..trong bài hát Huế thươngTiếng nam ai ..vang vẵng giữa đêm trườngNhắc chuyện tình ..sông Hương ngày thơ mộng.

Có vầng trăng ..nghiêng nghiêng nằm soi bóngTrong vần thơ..nhõng nhẹo thích dỗi hờnChàng lãng tử….biết có hiểu gì hơnĐể mưa mãi..trong tâm hồn cô lữ.

Bài thơ Thơ tình cuối mùa thuTác giả: Xuân Quỳnh

Cuối trời mây trắng bayLá vàng thưa thớt quáPhải chăng lá về rừngMùa thu đi cùng láMùa thu ra biển cảTheo dòng nước mênh mangMùa thu vào hoa cúcChỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và emLà của mùa thu cũChợt làn gió heo mayThổi về xao động cả:Lối đi quen bỗng lạCỏ lật theo chiều mâyĐêm về sương ướt máHơi lạnh qua bàn tay

Tình ta như hàng câyĐã qua mùa gió bãoTình ta như dòng sôngĐã yên ngày thác lũ

Thời gian như là gióMùa đi cùng tháng nămTuổi theo mùa đi mãiChỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và emCùng tình yêu ở lại…Kìa bao người yêu mớiĐi qua cùng heo may

Bài thơ Dòng sông của anh, dòng sông của emTác giả: Lai Vu

Dòng sông Đáy quê emSông trăng hay sông lụaNong kén vàng như lúaTròn vạnh một góc trời

Là sông dâu, tằm ơiSóng xanh như mắt trẻSao giống nhau đến thếTiếng mưa như tiếng tằm ăn

Dòng sông Đà quê anhĐá dựng ghềnh dựng thácMênh mông ngàn sóng bạcĐàn voi đá nhấp nhô

Sông cho anh làm thơVề sức gầm của sóngVề tầm cao chiều rộngNhững thiết kế công trình

Bình minh trên công trườngMở ra trên dòng thácNguồn than trắng vô biênNước reo thành điệu nhạc

Dòng tơ và dòng thácSao gắn bó với nhauÁo lụa sáng đèn màuĐêm liên hoan em hát

Cuộc đời lên bát ngátChúng mình đi dựng xâyAnh lại gặp em đâyHai dòng sông họp bạn

Bài thơ Dòng sông quê tôiTác giả Nguyễn Sông Tiền

Quê tôi có một dòng sôngPhía đông của một cánh đồng phì nhiêu.Dòng sông thơ mộng mỹ miềuMềm như một dải lụa điều vắt qua.

Dòng sông đem lại phù saCho đồng lúa tốt, cho ta mùa vàng.Dòng sông bên những bản làngLà tri, là kỷ hàng ngàn năm nay.

Dòng sông nước có vơi đầyNhư người cũng có những ngày buồn vui.Dòng sông cuốn nước về xuôiĐem dòng nước mát dưỡng nuôi ruộng đồng.

Quê tôi có một dòng sôngChiều hôm bên ấy đứng trông bên này.Câu hò ai đó vút bayGửi tình theo gió hẹn ngày xuân sang…

Bài thơ Tình đôi mình tinh khôiTác giả Trần Minh Hiền

Ai cũng có ước mơEm chỉ cần anh thôiDòng sông còn duyên nợTình đôi mình tinh khôi

Ai cũng có bồi hồiEm chỉ cần tình yêuDòng sông còn chảy vộiTình đôi mình bao nhiêu

Ai cũng có mọi điềuEm chỉ cần hiến dângDòng sông còn thấu hiểuTình đôi mình lâng lâng

Ai cũng có tinh thầnEm chỉ cần hy vọngDòng sông còn hấp dẫnTình đôi mình mênh mông

Thohay.vn dành tặng bạn trọn bộ 🍒Những Câu Thơ Tình Yêu Dễ Thương 🍒 siêu ngọt ngào

Nhung Cau Tho Tinh Yeu De Thuong

Thơ Về Dòng Sông Buồn Lắng Đọng

Chia sẻ những bài Thơ Về Dòng Sông Buồn, tâm trạng sau đây, cùng theo dõi ngay nhé!

Bài thơ Như dòng sông và chiếc láTác giả Huỳnh Ngọc Anh Kiệt

Như dòng sông ta miệt mài đi mãiRa biển khơi không quay lại đầu nguồn.Trong lòng ta chất chứa những ưu buồn…Lúc phẳng lặng…lúc sóng dâng cuồn cuộn…

Như chiếc lá rời cành bay theo gióBay về đâu ta chẳng biết về đâu?!Một thoáng vui lặng lẽ vỡ tan mauChỉ lắng đọng nỗi niềm đau bất tận…

Bài thơ Chợt nhớTác giả Anh Đại Võ

Con sông quê bao đời luôn lặng lẽChở ước mơ tuổi trẻ thật êm đềmBao năm rồi còn ghi dấu trong timLòng chợt nhớ ướt mềm trong kí ức.

Nơi bến cũ một thời tôi thổn thứcCùng bạn bè nô nức với trò chơiNghe câu hò cô lái khẽ buông lơiSay giọng hát ru hời tình đất Mẹ.

Lăn tăn sóng theo nhịp chèo nước rẽCó hàng dừa in dáng vẻ chân quêVà cùng ai hứa vẹn giữ câu thềXong mùa vụ yên bề chung hạnh phúc.

Rồi thời gian lắt lay muôn trầm khúcNhững bộn bề lắm lúc bỗng quên mauLắng lòng thương chợt nhớ đến nghẹn ngàoCay khoé mắt khát khao tìm về lại.

Bài thơ Bài thơ Dòng sông anhTác giả HoaTiNA

Nơi em sinh ra không có một dòng sôngSông chỉ có trong lòng em khi bắt gặp tình anh tha thiếtXót đau một chiều xưa tiễn biệtĐưa người con gái qua đò…

Khoan nhặt dìu nhau nghe trọn vẹn câu hòĐể thương dòng sông trong lòng anh mãi chảyEm biết chứ – sông ngàn đời vẫn vậyCó bao giờ thôi chảy – đúng không anh?…

Bên trời xa cánh buồm nhỏ mong manhMang nặng khát khao đi tìm hạnh phúcDòng sông xưa uốn khúcNặng lòng con nước đầy vơi…

Câu hát thủa nao cất chẳng nên lờiNghẹn giữa đôi bờ sông vắngThương cánh hoa trôi bên dòng sông trĩu nặngBiết sẽ về đâu…

Em sẽ vẫn mong chờ một bến sông sâuĐủ để cuốn em đi giữa bộn bề cuộc sốngDòng sông nơi anh biết có khi nào đủ rộngĐể cuốn cả đời em?…

Sưu tầm những bài 🌼 Thơ Buồn Cuộc Sống 🌼 tâm trạng

Tho Buon Cuoc Song

Thơ Chế Về Dòng Sông Bá Đạo

Chắc chắn bạn sẽ thích thú và phải bật cưới khi đọc bài Thơ Chế Về Dòng Sông cực bựa, lầy lội dưới đây:

Nguồn: Sưu tầm

Mây trôi nước chảy hững hờ,Cứt trôi chó chạy bao giờ gặp nhau ?Anh như con đực chạy rông,Còn em mèo cái chổng mông lên gào.Anh đừng nói chuyện tào lao,Má anh hồi trước ồn ào hơn em !Em như cục cứt trôi sông,Anh như con chó ngồi trông trên bờ.Đừng trách anh dại anh khờ,Cha em ngày trước cũng chờ như anh.Em là con gái nhà nông,Sáng nào em cũng chổng mông cọ lờ.Một tay nắm- một tay sờ,Xoa xoa vuốt vuốt bên bờ ruộng trơn.Em như cục cứt trôi sông,Anh như con chó chạy rông trên bờ.Cứt ơi sao cứ hững hờ,Để cho con chó nằm chờ cứt trôi.Em như cục cứt trôi sông,Anh như con chó đứng trông trên bờ.Ước chi cứt dạt vào bờ,Để cho con chó hết chờ hết mong.

Thơ Về Dòng Sông Hương Thơ Mộng

Tìm đọc ngay tập Thơ Về Dòng Sông Hương, một dòng sông nổi tiếng xứ Huế thơ mộng không ai mà không biết đến.

HƯƠNG GIANG TÌNH LẶNGThơ: Phú Sĩ

Anh vẫn hỏi rằngCó phải Huế yêu thươngTắm nước sông Hương cho tóc em xanh màu theo năm thángCon sóng vơi đầy … bến xưa còn nhớ mãiNhung nhớ chữ tình đời đò dọc trôi xa

Sông chảy êm đềmNhư một bản trường caDịu dàng đại ngàn đắm say bao ghềnh thácEm buông mái chèo xuôi dòng đêm trăng mãnRung cảm nghẹn ngào êm ả bóng đỗ quyên

Ráng hoàng hôn chiềuNhuộm bóng khúc sông xanhQuyến luyến bước chân phiêu bạt kẻ lữ hànhThuyền lững lờ trôi mong manh màn sương lạnhVang điệu trầm buồn mỏng mảnh khúc Nam ai.

BÌNH MINH TẢ TRẠCH SÔNG HƯƠNGThơ: Lê Hoàng

Sớm an lành …xứ Huế thật mộng mơTia nắng mới chan hòa trong nhịp thởDòng sông nhỏ mang tình yêu nỗi nhớChảy xuôi nguồn một thuở mãi khôn nguôi

Ta yêu nhiều trong cảnh sắc đầy vơiBình minh sớm bên đời kia yên ảĐàn cò trắng chập chờn nghiêng cánh hạCạnh đàn trâu thong thả giữa góc đồi

Ta buông hồn trong cảnh sắc chơi vơiRu cảm xúc vào trời mây lẳng lặngÔi thật tuyệt ! bình minh đầy hoa nắngHuế an lành một sáng đẹp tinh khôi.

EM VỚI DÒNG HƯƠNGThơ: Nguyễn Đình Huân

Thương cô gái Huế mộng mơTrong tà áo tím bên bờ Hương GiangCười tươi đôi mắt mơ màngCho anh say đắm ngỡ ngàng Huế thương

Em thướt tha giống dòng HươngDịu dàng nón lá bên đường áo bayVăn Lâu xanh biếc hàng câyCho anh xuống với đò đầy chưa em

Xuôi theo dòng nước êm đềmVề thăm thôn Vỹ bên thềm ngói sonHàng cau khóm trúc lối mònBiết cô thôn nữ có còn nhớ không

Bao năm sao vẫn chưa chồngChờ ai em để trầu không héo tànMột mình với chiếc thuyền nanNgười đi bỏ lại bẽ bàng tình xưa

Một chiều trên bến đổ mưaCó người lữ khách em đưa ngỏ tìnhCho em nhớ bóng nhớ hìnhGiờ đây em vẫn một mình bơ vơ

Dòng Hương uốn khúc nên thơCô đơn em vẫn đợi chờ bên sông.

CHIỀU SÔNG HƯƠNGThơ: Lê Hoàng

Nắng vàng khẽ lướt trên sôngThôn quê khói tỏa bềnh bồng theo mâyCon đò đậu bến chiều nayVu vơ ngọn gió lắt lay sóng trào

Vẳng nghe câu hát ngọt ngàoRu chiều êm ái , lời trao dịu dàngHồn quê đậm nét thu sangNgẩn ngơ những chiếc lá vàng bay bay

Hai bờ in bóng hàng câyNước xanh thêm biếc hoà mây lững lờCảnh chiều , đẹp quá nên thơSông Hương dịu mát , tôi chờ bước em .

NỖI BUỒN SÔNG HƯƠNGTác giả: Đặng Minh Mai

Đò trôi rời bến một chiềuSông Hương đau thắt tim yêu bao ngàyGió xào xạc khóc trên câyCầu Tràng Tiền nghẹn vơi đầy nhớ thương

Bóng ai xa tít dặm trườngĐể ai nhung nhớ má hường hây hâyLời yêu em hứa còn đâyChiều nay lời ấy theo mây gió rồi

Chùa Thiên Mụ cũng bồi hồiCòn đâu sớm tối chung đôi nguyện cầuBây chừ biết nói gì đâuBến Vân Lâu cũng âu sầu xót xa

Chiều nay đường phố anh quaBước từng bước nặng ngỡ là kim châmĐông về mưa đổ lâm thâmTái tê lòng dạ lâm râm nỗi sầu

Sông Hương vò trán bứt đầuDòng châu lã chã bởi câu chia lìaĐò trôi trôi mãi chẳng vềCô đơn bến đợi lê thê nỗi buồn.

Tặng các bạn 🍄 Thơ Về Sông Hương 🍄 hay nhất

Tho Ve Song Huong

Thơ Về Dòng Sông Thạch Hãn

Dòng Sông Thạch Hãn là một dòng sông lớn tại Quảng Trị đã gắn liền với lịch sử tại nơi đây. Sau đây chúng tôi giới thiệu đến bạn tuyển tập Thơ Về Dòng Sông Thạch Hãn để có thể cảm nhận rõ hơn:

Có một dòng sôngTác giả: Nguyễn Việt Phát

Có một dòng sôngNăm tháng vẫn đầy vơiNhưng tháng Bảy lại đỏ trào nỗi nhớSông thương nhớ ai mà lòng sâu nức nởHoa buồn trôi hương chưa cháy đã tànCó một dòng sôngNhư dòng lệ ắp trànMặn thắt lòng ai xuôi ngượcCát đáy sông trộn cốt ngàn lính trẻXin mang về xây thành cổ giữa lòng taCó một dòng sôngĐẫm vọng khúc tráng caNhững nốt nhạc rơi vào lòng sâu tê buốtTrời Thạch Hãn soi vào sông xanh suốtCỏ đôi bờ ướt lạnh nỗi người ơi…Có một dòng sôngNhư vậy, vẫn chảy xuôiNhận hết về mình bao lở bồi thác lũĐể đêm ru những linh hồn không ngủGió ngàn năm thổi mãi khúc sông này.

Dòng Thạch HãnTác giả: Lê Cảnh Tiến

Có một lần đi giữa phố đang mưaDòng Thạch Hãn gió bừa chao mặt nướcHồn người chết cứ miệt mài xuôi ngượcChén cơm đơm mẹ cúng vẫn chưa về

Gió hạ Lào rát bỏng bến sông quêSân Ái Tử em về qua chợ CạnBến đò xưa gánh hàng em rao bánTúi quê hương đã cạn có bao tiền

Cuộc đời chìm với cực khổ triền miênĐất sỏi đá chẳng nghiền nên cơm gạoNghiệp cần lao tối về mong vá áoCảnh như xưa bát cháo chỉ qua ngày.

Thạch HãnTác giả: Ngọc Thạch

Thạch Hãn chiều qua nước trong veoThuyền buông… chèo nhẹ, dạt mây bèo.Gió xuân, hoài vong… tàn hoa đỏ???Cam khổ bây chừ… bởi nhân gieo.

Xuân Bên Dòng Thạch HãnTác giả: Hồng Dương

Dòng Thạch Hãn lững lờ trong chiều vắngKhói tâm nhang thoang thoảng cả hai bờDưới sông sâu mây lặng lặng bơ vơMang dáng dấp của tuổi thời đi học

Hai bờ gọi vọng nàng xuân xõa tócTiếng thì thào trách móc đến ai chăngCả đất trời gió lồng lộng xuân sangAi còn ở ngàn sâu chưa về kịp

Thời đỏ lửa sông này ai cũng biếtNay xuân về hoa tết nở nồng sayCó ai không ?… còn nhớ đến nơi nàyHương hồn động cỏ cây và hoa lá

Còn ai nữa ?… mắt lệ đau … hóa đáXót thương lòng nay má đã … nhăn nheoTám mươi mốt ngày đêm họng súng reoNay xanh thẳm như bèo theo chiều gió

Ai lặng lẽ cứ hoài ngồi nơi đóPhiến sương cong ngọn cỏ buổi xế chiềuAi lặng nhìn về rặng níu đìu hiuXuân hò hẹn bao nhiêu điều chưa hỏi…

Lòng chợt nhớ về người không còn nóiTuổi xuân xanh đã đổi cả đất trời…Như là trăng im bóng chiếc một đờiMà vẫn sáng giữa miền khơi gió lộng…

Mùa Hoa ĐỏTác giả: Ngọc Thạch

Ai về Quảng Trị mùa hoa đỏ.Dòng sông Thạch Hãn thả trôi buồnChiến trận năm xưa ai còn mấtThua, được bây giờ cũng vùi chôn.

Nước sông loang máu màu hoa thắm,Giờ đã phôi pha cũng chẳng còn.Đem tuổi hai mươi dìm đáy nướcBãi cát bạc đầu mẹ tìm con.

Thơ Về Dòng Sông Lam Hay

Tiếp theo là những chia sẻ về chùm thơ viết về dòng sông Lam hay nhất:

Bài thơ: Lam GiangTác giả: Phan Thúc Định

Chẳng biết tự bao giờ em có tên sông Lam?Con sông quê anh bao kiếp người nặng nợBao tuổi thơ, bao lở bồi…chẳng nhớÔm vào lòng xứ Nghệ lắm nắng mưa!Hãy về quê anh dù chẳng ngọt dạ thưa!Răng rứa mô tê nhưng ấm lòng điệu víNơi con sông Lam ngàn năm bền bỉĐắp bãi bờ mướt mát khúc dân ca!Từ thượng nguồn sông xuôi mái khơi xaNghìn năm qua sao chẳng già sông nhỉ!Cứ trẻ mãi một màu lam như thếTựa mắt ai trong buổi hẹn đầu tiên!Bến Giang Đình sóng vỗ nhịp Tiên ĐiềnNàng Kiều lênh đênh ba chìm bảy nổi…Khi buổi ấy bao khắt khe nàng hỡi!Tiền Đường hay chính Lam thủy rửa oan khiên?Núi Quyết Thành Vinh trước mỗi bình minhBên Lam giang tựa hồ như thiếu nữChỉn chu trước gương bởi biết rằng không tha thứCho chính mình nếu nghễnh ngãng nhạt phấn son!Em hãy một lần về với sông Lam!Nghe ”giận thương” trên thuyền nan bé nhỏCâu ”ngược lường” suốt bao đời nhắn nhủMới hiểu vì sao người xứ Nghệ thực thà!Người quê anh dù bươn chải bôn baNgược Bắc xuôi Nam vào sông ra bể…Lúc buồn, vui, khi nhọc nhằn…vẫn thếĐằm câu dân ca thắm biếc sắc Lam Hồng!

Bên sông Lam nghĩ về Nguyễn DuSưu tầm

Không biết đường cong sông Tiền Đường có giống đường cong sông LamMà ngọn sóng ở đây cứ cồn lên nỗi tang điền thương hải?Ơi cánh chim bằng ba chìm bảy nổi!Ba trăm năm là mấy đời người?Chỉ biết ở đây sông Lam cũng bên lở bên bồiCũng bụi đỏ, cát vàng phơi bảng lảngLàn thu thuỷ vẫn dành cho buổi chiều ngọt sángNét xuân sơn còn in đậm mây trờiĐâu phải ở đây là tất cả cuộc đờiNhưng cốt lõi cuộc đời, nơi đây, từng đọng lạiCảnh sắc này và tâm trạng ấyTừng trang đời, vằng vặc truyện Kiều soi…Đến với Tiên Điền, tôi biết Nguyễn Du vuiTrong nét núi đường sông chiều gặp gỡSông Lam dẫu bên bồi bên lởTrang thơ nay thôi bớt lở bồiNét xuân sơn là nét rất tươiLàn thu thuỷ vẫn trôimột dòng ngọt sángMộ người ngủ trong màu xanh tháng támNhư một lời vĩnh cửu mãi sinh sôi

Đối diện với sông LamSưu tầm

Bảy năm đi bạt gió quêTiếng gà tuổi thơ vẫn âm thầm nhảy ổXanh trong giữa đất trời bỡ ngỡTa vỡ òa khi đối diện với sông LamTa vỡ òa giữa làn nước bao dungCả khóc cười cũng về đây gột rửaTa nghe trong thẳm sâu tiếng xạc xào của lúaTiếng xốp tơi những ruộng sắn hàng khoaiƠi sông Lam theo ta suốt cuộc đờiCái rám mật của đất đồng bờ bãiCái nồng nàn hơi thở những phù saXóa sao được nét cười tươi bến bãiÁng cỏ xanh thì thào trỗi dậyCái mõm nghé non tơ vục mặt xuống tươi nồngBờ bãi đãi đầy hơn sau những ngày lụt lộiNước lại hiền hòa lấp lánh mặt sôngƠi sông Lam máu chảy tươi hồngTrong huyết quản của đời tươi sức trẻTa đã mang theo những nhọc nhằn quê mẹCả những mặn mòi từ khúc hát trên sôngƠi sông Lam của những ruộng những đồngTrong lủi thủi sương chiều in dáng mẹCánh cò lặn lội bờ sôngTa chưa biết tình thương nào hơn thế!

Về bên sông LamSưu tầm

Em về chiều ấy mưa bayGió thao thiết nhớ dáng gầy cuối đôngLòng anh bóng nắng ngược dòngSông Lam nhè nhẹ sóng buông thẫn thờ.Vọng đâu đây tiếng gọi đòAnh về se sắt cánh cò bay ngangĐành thương lời hẹn nhỡ nhàngSương thoang thoảng mắc mênh mang vào chiều.

Viết cho sông LamSưu tầm

Một ngày vềVục mặt vào sông LamTuổi thơ nằng nặng chảyHạt phù sa nghèo nàn khét cháyYêu thương neo lại những con đò.Một ngày vềVục mặt vào bình yênCon sông chìm trong triền miên cõi nhớCon đò neo lại một thời xa…Một ngày vềVốc lại tuổi thơTìm dáng mẹ gầy giữa phù sa chìm nổiCon cò lặn lội bờ sông.Vốc lại cả những rạc gầy mơ ướcCả tiếng hát bên sông nghe đến mặn mòi.Cho bình yên trôiBình yên trôi…

Dành tặng bạn❤️️ Thơ Về Cuộc Đời Hay Nhất ❤️️ Đời Là Vô Thường

Tho Ve Cuoc Doi

Thơ Về Dòng Sông Và Con Đò

Đừng bỏ lỡ những bài Thơ Về Dòng Sông Và Con Đò hay nhất được Thohay.vn chọn lựa kĩ càng sau đây:

BÀI THƠ: DỞ DANG ĐÒ NGHÈOTác giả: Phạm Hải Đăng

Người đi, bỏ bến quên đòTrót yêu nên dạ mới chờ người thươngBến đò ngày cũ còn vươngSông sâu nước chảy đoạn trường nam ai !Anh đâu biết con sông dàiEm đi bỏ mặc những ngày trong nhauBến về người vắng đã lâuCây sào ai cắm để đau lòng đòDuyên bọt bèo, kiếp bơ vơSóng vờn sóng đập xô bờ bèo tanBởi tình anh, phận cơ hànCô đơn chiếc bóng ngập tràn tương tưNgày người đi, trời vào thuBốn mùa thương nhớ mù u bẽ bàngĐã bao mùa, lá thu sangBấy nhiêu thương nhớ, dở dang đò nghèo.

Bài Thơ: CON ĐÒ TRÊN BẾN SÔNG QUÊTác giả: Võ Ngọc Cẩn

Chiều chiều trên bến sông quêCó con đò nhỏ neo chờ người xaBụi mưa hiu hắt nhạt nhòaNhớ lời ai hẹn lệ hòa nước sôngHeo may len lỏi qua songNghe lạnh trong lòng thương kiếp bèo trôiTrách ai hay trách ông trờiXui cho duyên nợ tách rời hai phươngCon đò chở nặng tơ vươngMấy mùa vàng lá người thương nơi nàoNhớ mong như sóng cuộn tràoSông bao nhiêu nước lòng bao nhiêu sầuTrôi về đâu … trôi về đâuTình như chiếc lá nổi trôi giữa dòngVì ai đò chịu long đongNgười ơi có biết trong lòng xốn xangCầu tình gãy nhịp dở dangCâu thơ chưa trọn sang trang sao ngườiĐem thơ gửi áng mây trờiNhờ cơn gió cuốn đến người phương xa

BẾN ĐỖThơ: Quốc Phương

Thuyền ân ái.. cập bờ bến ấyGió căng buồm.. sóng dậy yêu thươngDòng sông lưu luyến tỏ tườngMạn thuyền e ấp canh trường bên nhauThuyền khua mái.. tung trào bọt trắngĐã bao ngày.. mưa nắng sớm trưaDòng sông ôm chặt thuyền đưaMơn man nhẹ lướt rặng dừa ngó lơThuyền lưu luyến.. đôi bờ âu yếmThuyền với sông.. kỉ niệm khó phaiDòng sông xưa vẫn miệt màiĐưa thuyền dong ruổi qua vài bến mơThuyền lặng lẽ.. trăng mờ xa tắpSóng dặn lòng.. ôm chặt thuyền trôiÂn tình bến nhớ sao dờiThuyền đi bến lại đơn côi nhớ thuyền.

BÀI THƠ: ĐÒ CHIỀUTác giả: Nam Thắng

Đò chiều chở nắng sang ngangMái chèo khỏa vỡ ánh vàng trên sôngDập dềnh nỗi nhớ mênh môngĐôi bờ xa cách ngóng trông người về

Bao năm biền biệt xa quêChắt chiu kỉ niệm thuyền về chốn xưaNgày nào gạt lệ dưới mưaNhìn em theo bước người đưa qua đò

Sông sâu còn có thể dòTình người sau trước khó đo một đờiGặp nhau chưa đến đôi mươiXa nhau cũng đã kiếp người đi qua

Em còn nhớ lúc đôi taChuyến đò năm đó bóng nhòa trong nhauLời yêu hẹn ước mai sauSương xa đầu bạc vẫn đau đáu lòng

Hoàng hôn theo nước xuôi dòngĐò ngang khuất bóng chìm trong mắt buồnSông bàng bạc ánh trăng xuôngThuyền đơn trôi lạc vấn vương tần ngần

Đò đi ngang qua phong trầnSóng tình xô đẩy bến gần thành xaRồi bao đò vẫn đi quaBao người lỡ chuyến để mà chờ mong.

BÀI THƠ: ĐÒ ĐÃ SANG SÔNGThơ: Nguyên Nguyên

Anh về đò đã sang sôngNgậm ngùi lặng đứng nhìn dòng nước trôiPhù sa bên lở bên bồiDòng trong dòng đục chơi vơi nỗi niềm.Lòng buồn lại nhớ thương thêmLời thơ năm cũ ngọt mềm trao nhauHẹn thề cho mãi ngày sauCách xa chẳng thể phai màu tình ta.Tháng năm đưa đẩy phôi phaEm quên thề hẹn ngày qua theo chồngBỏ thời ước vọng xanh trongBỏ anh lầm lũi mộng lòng tả tơi.Anh về lẻ bóng đơn côiVấn vương, vương vấn một trời long đongLúa thì con gái trổ đòngEm về bên ấy mủi lòng ca dao.Đò sang bến khác cắm sàoĐể cho lữ khách năm nào chờ mong.

Thơ Về Dòng Sông Đà Hung Bạo

Xem thêm tập Thơ Về Dòng Sông Đà, một trong những dòng sông lớn được rất nhiều thi sĩ đưa vào trong tác phẩm của mình.

Đi thuyền trên sông Đà buổi chiềuSưu tầm

Trên mặt Đà giang dưới bóng chiềuTrông qua Non Nước cảnh đìu hiuTrời giăng hắc ám luồng mây kéoChuông giục hoàng hôn tiếng sóng reoTheo nước vởn vơ tăm cá lộiGọi bầy inh ỏi giọng chim kêuThuyền ai thơ thẩn dòng sông đó?Tìm bến cùng ta gấp mái chèo!

Nhớ Sông ĐàTác giả: Quang Lâm

Sông chảy qua,lòng vang lên lời hátDòng Đà giang là lạ gió vùng caoMây cũng lạ,riêng tình người gần gũiNhớ hương đêm thoang thoảng gió đi về

Sông Đà ơi!Cùng tôi vang tiếng hátSông lượn lờ trong trang sách làm thơGiữa dòng đời thương ai lòng cách trởChuyện sông Đà người hãy kể cùng tôi

Đẹp ngàn đời biển trời sông bát ngátCá dầm xanh,anh vũ nhảy theo mùaKhi mùa lũ thác reo gầm dữ dộiThu chớm lạnh sóng nước lặng lờ trôi

Chưa kịp nhớ mà đã phải xa cáchKhoảng sông chiều dòng máu là dòng sôngLòng ở đây nhưng người không ở lạiNhớ sông Đà bằng chọn cả con tim.

Với sông ĐàTác giả: Vũ Quần Phương

Tôi đi với sông ĐàBao lần rồi vẫn lạTôi thuộc ngầm thuộc đáTôi thuộc lũ, thuộc dòng

Nhưng sớm nay cuối xuânBổn đỏ bừng thân đuốcMột cây gạo ven bờCháy cả trời lẫn nướcCái tiếng hát bất ngờÀo vào tôi bất chợt!

Sống cuộc đời sông nướcTôi lấy nước làm nhàNước là bầu là bạnTôi nhìn nước trên sôngGắng hiểu dòng dưới đáySau ánh mắt lặng yênVui buồn đâu dễ thấySông Đà quen thuộc ấyNói hết cùng tôi chưa?

Đón đọc chùm ❤️️ Thơ Về Cuộc Sống Bình Yên❤️️,Bình Dị

Tho Ve Cuoc Song Binh Yen

Thơ Về Dòng Sông Nho Quế Đặc Biệt

Cuối cùng là chùm Thơ Về Dòng Sông Nho Quế hay và đặc sắc nhất được giới thiệu rộng rãi đến bạn đọc:

Hỏi Rằng.Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh

Giận ai lên tận đây ngồiĐể bao nông nỗi đất trời Đồng VănSương vờn nắng táp quanh nămTròn căng cũng chỉ tròn căng bóng vờn

Sữa thơm chẳng giữ phần conHòa sông Nho Quế có còn không em?Núm đầy gửi chốn núi nonĐể rồi hóa đá đời xem trái hồng

Đoạn đường Hạnh Phúc mênh môngMỗi ngày qua lại người trông người chờLên chẳng tới ngó lặng lờVui ư giây lát, ơ hờ sao đang

Mang thân giữa chốn địa đàngTình cha nghĩa mẹ muôn vàn nẻo caoVốn dòng đá phải nặng đeoMột đời quả phụ đi theo dốc chiều

Gồng mình giữ lại vốn yêuCho bao đôi mắt yêu kiều chờ trôngĐôi bầu như thật như khôngBốn mùa sương gió mênh mông bám vờn

Có thương người chớ giận hờnThơ khơi bút vẽ chẳng sờn đường lênTạc hình bến bãi Giang TiênNúi Đôi hiển hiện tình em giữa trời

Trên đỉnh Mã Pí LèngTác giả: Dương Kỳ Anh

Tôi đứng trên đỉnh Mã Pí LèngSông Nho Quế dưới kia, bé như sợi chỉ.Cuộc sống như một dòng sông đầy nghịch lý!Gần quá thành xaChảy hết lại đầy…

Bài thơ sưu tầm

Đi trên quốc lộ Bốn CCon đường Hạnh Phúc say mê nỗi niềmXưa bao nam nữ thanh niênMở đường phá đá trung kiên tháng ngày

Leo mình giữa núi mây bayKiên cường đào cuốc dạn dày phong sươngMã Pì Lèng, nhuộm nắng vươngKỳ công sức trẻ dặm trường gian nan

Dòng sông Nho Quế dịu dàngÊm đềm như lụa mơ màng chiêm baoChảy qua hẻm vực vút caoThung sâu bí ẩn hòa vào bồng lai

Nắng vàng tỏa chiếu ban maiPì Lèng nghiêng bóng đong đầy vấn vươngCỏ hoa thơm ngát đưa hươngHeo may gió thoảng lối mòn chung đôi

Âm vang tiếng sáo bờ môiChàng trai thiếu nữ bên đồi múa caPì Lèng hùng vĩ bao laĐất trời hòa quyện đậm đà tâm tư

Khách về ngắm núi lặng từĐăm chiêu ánh mắt thiên thư tiên bồng.

Tiết lộ bạn🍂 Thơ Về Cuộc Sống Khó Khăn, Bất Công, Bất Hạnh 🍂Bế Tắc

Tho Ve Cuoc Song Kho Khan

Top 7 thơ hay về dòng sông tổng hợp bởi 350 Việt Nam

Những bài thơ hay về dòng sông, con sông quê hương

  • Tác giả: vfo.vn
  • Ngày đăng: 10/01/2022
  • Đánh giá: 4.79 (246 vote)
  • Tóm tắt: Những bài thơ hay về dòng sông, con sông quê hương · nhung-bai-tho-hay-ve-dong-song-con- · Anh đi khắp mọi nẻo đường. Bao ngày tháng, bao nhớ …

Thơ hay về SÔNG QUÊ với kỷ niệm tuổi thơ & mối tình đầu

  • Tác giả: thihuu.com
  • Ngày đăng: 02/02/2022
  • Đánh giá: 4.52 (251 vote)
  • Tóm tắt: Tuyển chọn những bài thơ hay viết về con sông quê hương. Thơ ca ngợi vẻ đẹp êm đềm của dòng sông quê tôi; Thơ nhớ về con sông quê của người xa xứ;.v.v..

Những bài thơ hay về dòng sông ý nghĩa và gắn liền với tuổi thơ

  • Tác giả: dean2020.edu.vn
  • Ngày đăng: 10/14/2022
  • Đánh giá: 4.3 (388 vote)
  • Tóm tắt: Bao người lỡ chuyến để mà chờ mong. tho ve dong song 1 Những bài thơ về con sông và bến đò hay nhất. BÀI THƠ: …

Những bài thơ tình con sông quê hương hay nhất

Những bài thơ tình con sông quê hương hay nhất
  • Tác giả: thaidui.com
  • Ngày đăng: 02/19/2022
  • Đánh giá: 4.11 (516 vote)
  • Tóm tắt: Tâm Sự Dòng Sông Quê – Thơ: Nguyễn Đình Huân · Thơ Lục Bát Sông Quê – Thơ: Trương Thị Anh · Câu Thề Ven Sông – Thơ: Nguyễn Đình Huân · Ôi.. Con Sông Quê – Thơ: Hoa …

Thơ viết về con sông quê hay, chùm thơ tình bên dòng sông kỷ niệm

  • Tác giả: iini.net
  • Ngày đăng: 08/20/2022
  • Đánh giá: 3.85 (214 vote)
  • Tóm tắt: Thơ viết về con sông quê hay, chùm thơ tình bên dòng sông kỷ niệm. IINI BLOG – Chia sẻ tranh ảnh Facebook, ảnh hài hước, status hay, …

Chùm thơ hay viết về con sông quê hương

Chùm thơ hay viết về con sông quê hương
  • Tác giả: kyuc.net
  • Ngày đăng: 08/20/2022
  • Đánh giá: 3.72 (559 vote)
  • Tóm tắt: Tuyển chọn những bài thơ hay viết về con sông quê hương. Đó là những vần thơ kỷ niệm gắn bó với cuộc sống bên dòng sông, và những câu chuyện tình đôi lứa …

Top 16 Bài thơ hay viết về con sông quê hương

  • Tác giả: toplist.vn
  • Ngày đăng: 09/12/2022
  • Đánh giá: 3.52 (406 vote)
  • Tóm tắt: Top 16 Bài thơ hay viết về con sông quê hương · Bài thơ: Lam Giang – Phan Thúc Định · Bài thơ: Bên sông nắng rụng – Phạm Hùng · Bài thơ: Về với …

Related Posts