Top 9 thơ hay về quê hương hay nhất, đừng bỏ qua

Thơ Về Quê Hương Đất Nước Hay ❤️️ 65+ Bài Thơ Về Tổ Quốc ✅ Tuyển Tập Những Chùm Thơ Ý Nghĩa Viết Về Chủ Đề Đất Nước, Quê Hương Tươi Đẹp.

Những Bài Thơ Hay Về Quê Hương Đất Nước

Quê hương đất nước từ lâu đã là nguồn cảm hứng vô tận cho các thi sĩ để đưa vào tác phẩm của mình. Hãy cùng xem qua Những Bài Thơ Hay Về Quê Hương Đất Nước để cảm nhận và gợi nhớ về nơi ta đã sinh ra.

Quê HươngTác giả: Nguyễn Hưng

Ai cũng có một quê hương để nhớVết thời gian không thể xóa bao giờThương tuổi thơ những trưa cùng đám bạnBắt cá đòng…hỉ hả với bùn dơ

Gió bấc về…cuối vụ…lúa vàng mơĐòng cong vút gọi mời mùa thu hoạchRuộng khô hạn trơ mình con cá chạchCố vẫy vùng tìm đường lách về sông

Quê hương ta mộc mạc những cánh đồngNgọt phù sa thượng nguồn…đông vàm cỏNơi chở che cả một thời gian khóMồ hôi cha…nước mắt mẹ…chát phèn

Cả cuộc đời làm bạn với bùn đenCha mỉm cười khi nức mầm hạt thócĐôi vai mẹ nặng quằng bao khó nhọcLệ mừng rơi khi khoai bắp xanh màu

Con cá đòng mộc mạc chẳng thanh caoMãi thủy chung bên nồi cơm gạo mớiSao cứ nhớ cứ thèm nơi đầu lưỡiCó lẽ nào…đó…mùi vị quê hương

Nhớ bồi hồi những kỷ niệm yêu thươngBiết tìm đâu bữa cơm nghèo thuở nhỏBỗng chiều nay nghe mắt mình rát đỏXa lắm rồi ngày xưa đó…Quê ơi.

Nhớ Con Sông Quê HươngTác giả: Tế Hanh

Quê hương tôi có con sông xanh biếcNước gương trong soi tóc những hàng treTâm hồn tôi là 1 buổi trưa hèTỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng

Chẳng biết nước có giữ ngày giữ thángGiữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôiHỡi con sông đã tắm cả đời tôiTôi giữ mãi mối tình mới mẻ

Sông của quê hương sông của tuổi trẻSông của miền Nam đất việt thân yêuKhi bờ tre ríu rít tiếng chim kêuKhi mặt nước dập dềnh con cá nhảy

Bạn bè tôi túm 5 tụm 7Bầy chim non bơi lội trên sôngTôi giang tay ôm nước vào lòngSông mở nước ôm tôi vào dạ

Chúng tôi lớn lên mỗi người một ngảKẻ sớm hôm chài lưới bên sôngKẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồnTôi cầm súng xa nhà đi kháng chiếnNhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biểnVẫn trở về lưu luyến bên sông

Tôi hôm nay sống trong lòng miền BắcSờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắcHai tiếng thiêng liêng hai tiếng miền NamTôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàngTôi quên sao được sắc trời xanh biếcTôi nhớ cả những người không quen biếtCó những trưa tôi đứng dưới hàng câyBỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầyHình ảnh con sông quê mát rượLai láng chảy lòng tôi như suối tướiQuê hương ơi! Lòng tôi cũng như sôngTình Bắc Nam chung chảy một dòngKhông ghềnh thác nào ngăn cản đượcTôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ướcTôi sẽ về sông nước của quê hươngTôi sẽ về sông nước của tình thương.

Quê HươngTác giả: Tế Hanh

Làng tôi ở vốn làm nghề chài lướiNước bao vây, cách biển nửa ngày sôngKhi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng,Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá

Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mãPhăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trùng giang.Cánh buồm giương to như mảnh hồn làngDướn thân trắng bao la thâu góp gió…

Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng tấp nập đón ghe về”Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe”Những con cá tươi ngon thân bạc trắng

Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắngCả thân hình nồng thở vị xa xămChiếc thuyền im bến mỏi trở về nằmNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ

Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớMàu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôiThoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơiTôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!

Mời bạn xem thêm bộ sưu tập 💥 Thơ Về Lòng Yêu Nước 💥 Ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Các Bài Thơ Về Quê Hương Đất Nước Ngắn Hay

Gợi ý thêm đến bạn đọc Các Bài Thơ Về Quê Hương Đất Nước Ngắn, hay nhất sau đây:

Còn Mãi Hương QuêTác giả: Hiền Nhật Phương Trần

Tóc dài em xõa ngang vaiBóng quê hương đổ dặm dài phía sauBến sông đợi một nhịp cầuThênh thang đồng lúa một màu ngát xanh

Yêu quê tình mãi ngọt lànhDu dương khúc hát thanh bình ngân ngaĐiệu hò xứ Huế vang xaGửi tình em với quê nhà đợi mong

Hè sang Phượng trổ sắc hồngNgười ơi ước hẹn tình nồng không phai!

Quê hương thanh bìnhTác giả: Lãng Du Khách

Cảnh quê bình dị khiêm nhườngMà sao quá đỗi thân thương với đờiTrưa hè vọng tiếng ru hờiĐong đầy thương mến trong lời mẹ ru

Chiều tà tiếng sáo vi vuMênh mang trời đất lãng du thanh bìnhNgười quê mộc mạc chân tìnhCùng nhau đùm bọc hết mình đói noĐồng quê mỏi rã cánh còCho ta hạt gạo thơm tho nuôi ngườiDân quê rạng rỡ nụ cườiYêu thương đùm bọc lòng người thiện chân

Bản tính vốn rất chuyên cầnHăng say lao động gian truân chẳng sờnCùng nhau xây dựng giang sơnĐể cho cuộc sống đẹp hơn với đời

Cảnh quê xanh thắm tuyệt vờiThân thương gắn bó với đời dân quêBình dị mà vẫn đam mê

Miền quêTác giả: Đức Trung – TĐL

Tôi thầm nhớ một miền quêƯớc mơ thăm lại trở về tuổi thơĐồng xanh bay lả cánh còHương sen tỏa ngát mộng mơ những chiều

Vi vu gió thổi sáo diềuBóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ?Dòng sông, bến nước, con đòCó người lữ khách bên bờ dừng chân

Xa xa vẳng tiếng chuông ngânBờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chimTuổi thơ thích chạy trốn tìmCây đa giếng nước còn in trăng thề

Xa rồi nhớ mãi miền quêTrong tim luôn nhắc trở về ngày xưa…

Gửi đến bạn chùm 🌾 Thơ Lục Bát Ngắn 4 Câu Về Quê Hương🌾 cực hay, ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Bài Thơ Về Tình Yêu Quê Hương Đất Nước Chọn Lọc

Thưởng thức thêm hàng loạt Bài Thơ Về Tình Yêu Quê Hương Đất Nước Chọn Lọc dưới đây nhé.

Tình quêTác giả: Hoa Lục Bình

Chiều tà nắng ngã triền đêMục đồng thông thả đi về lưng trâuDòng sông xanh ngắt một màuMột đàn cò trắng từ đâu bay về

Bình yên một buổi chiều quêKhói đồng lan tỏa đêm về vắng tanhNgoài đồng cây lúa còn xanhChiều quê êm ả trong lành biết bao

Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhauMọi người xong việc gọi nhau ra vềGiờ đây đêm cũng đã vềThoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương

Bình minh một sớm mù sươngĐàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơCánh cò bay lạc vào thơLàm cho tôi mãi ngẫn ngơ giữa đồng

Con đò nằm dưới bến sôngHình như nó cũng chờ mong một ngườiNgười người rôm rả nói cườiĐồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non

Tình quê một dạ sắc sonỞ nơi thành thị em còn nhớ khôngCon đò bến cũ chờ mongHôm nào anh cũng chờ trông em về.

Yêu lắm quê hươngTác giả: Hoàng Thanh Tâm

Em yêu từng sợi nắng congBức tranh thủy mặc dòng sông con đòEm yêu chao liệng cánh còCánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm

Em yêu khói bếp vương vươngXám màu mái lá mấy tầng mây caoEm yêu mơ ước đủ màuCầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua

Em yêu câu hát ơi àMồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưaEm yêu cánh võng đong đưaCánh diều no gió chiều chưa muốn về

Đàn trâu thong thả đường đêChon von lá hát vọng về cỏ lauTrăng lên lốm đốm hạt saoGió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên

Em đi cuối đất cùng miềnYêu quê yêu đất gắn liền bước chân.

Quê Hương Hoài NhớTác giả: Phú Sĩ

Quay gót trở về một lần với quê hươngThương lắm anh ơi vấn vương bao nỗi nhớKý ức tuổi thơ theo năm chờ tháng đợiÔm ấp vui buồn theo từng hạt mưa rơi

Hãy lại một lần về chốn cũ anh ơi!Nơi bến sông xưa còn bên bồi bên lởLời hẹn năm nào đời này anh còn nợTrăn trở đêm buồn trăn trở khúc nhạc xưa

Hãy lặng nhớ về mùa hoa bưởi đong đưaDáng mẹ liêu xiêu nắng đùa trên mái láCó kỷ niệm về mối tình cha thắm đỏRu mãi ngọt ngào tuổi thơ đã rời xa

Anh hãy quay về mùa cây lúa trổ hoaCánh đồng vàng ươm tình thương còn chan chứaCúm núm gọi đàn tiếng kêu còn dang dởĐiệp khúc quê mình còn đợi mãi tình anh.

Bật mí đến bạn đọc những bài 💫 Thơ Về Ngày 30/4 💫 Ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Những Câu Thơ Về Đất Nước Đặc Sắc

Thohay.vn gửi tặng đến bạn đọc Những Câu Thơ Về Đất Nước Đặc Sắc để lại nhiều cảm xúc cho độc giả.

Quê hương qua lời mẹ kểTác giả: Công Vinh

Con nghe Mẹ kể ngày xưa,Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.Bình yên những mái tranh che,Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.

Quê hương hai tiếng dịu dàng,Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.Làm trai, chữ hiếu chưa trònQuê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.

Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.Sông Thu, một thuở thiếu thời,Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.

Miền trung chín nhớ, mười thươngCon như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.Sông Thu bên lỡ, bên bồiQuê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.

Con chưa về lại quê nhà,Nên đâu biết được, đường xa hay gần?Lòng con day dứt, băn khoănNữa đời tóc đã pha dần màu sương.

Bao giờ về lại quê hươngĐể xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?Sông Thu xanh thẫm một màuBãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm.

Bây chừ, Mẹ đã yên nằmLấy ai dìu dắt về thăm quê nhàĐời con rồi cũng sẽ qua,Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.

Quê hương đẹp tựa vần thơSông Thu với những bến bờ yêu thương.Dù cho xa cách dặm trường,Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…

Quê hương nỗi nhớTác giả: Hoàng Thanh Tâm

Trở về tìm mái nhà quêTìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưaTìm nắng xuyên ngọn cây dừaTìm hương mạ mới gió lùa thơm tho

Tìm đàn trâu với con đòÁo bà ba mẹ câu hò trên sôngNón lá nghiêng nắng nước ròngMiền quê khó nhọc con còng con cua

Lục bình tim tím mùa mưaBồng bềnh một khúc sông khua mái chèoKhói lên cháy bếp nhà nghèoCon gà cục tác con mèo quẫy đuôi

Heo gà chạy ngược chạy xuôiChân bùn tay lấm nụ cười chân quêCánh cò trắng xóa vọng vềNgân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên

Đậm đà ký ức giao duyênXương cha máu mẹ dịu hiền ca daoCon dù biền biệt phương nàoQuê hương một dạ dạt dào khó phai

Trở Về Quê NộiTác giả: Lê Anh Xuân

Ôi quê hương xanh biếc bóng dừaCó ngờ đâu hôm nay ta trở lạiQuê hương ta tất cả vẫn còn đâyDù người thân đã ngã xuống đất nàyTa lại gặp những mặt người ta yêu biết mấyTa nhìn ta, ta ngắm, ta sayTa run run nắm những bàn tayThương nhó dồn trong tay ta nóng bỏng.Đây rồi đoạn đường xưaNơi ta vẫn thường đi trong mộngKẽo kẹt nhà ai tiếng võng trưaẦu ơ … thương nhớ lắmƠi nhũng bông trang trắng, những bông trang hồng.Như tấm lòng em trong trắng thủy chungNhư trái tim em đẹp màu đỏ thắmCon sông nhỏ tuổi thơ ta đã tắmVẫn còn đây nước chẳng đổi dòngHoa lục bình tím cả bờ sông.

Mẹ lưng còng tóc bạcNgậm ngùi kể chuyện ta ngheTám em bé chết vì bom xăng đặcTrên đường đi học trở về.Giặc giết mười người trong một ấpBà con khiêng xác chất đầy gheChở lên Bến Tre đấu tranh với giặcLàng ta mấy lần bom giội nátDừa ngã ngổn ngang, xơ xác bờ tre,Mẹ dựng tạm mái lêu che mưa che gió.Ta có ngờ đâu mái lều của mẹDưới lớp đất kia ngọn lửa vẫn cònMẹ ta tần tảo sớm hômNuôi các anh ta dười hầm bí mậtCả đời mẹ hy sinh gan gócHai mươi năm giữ đất, giữ làngÔi mẹ là bà mẹ miền Nam.Ta có ngờ đâu em ta đấyDưới mái lều kia em đã lớn lênEm đệp lắm như mùa xuân bừng dậySúng trên vai cũng đẹp như emEm ơi! Sao tóc em thơm vậyHay em vừa đi qua vườn sầu riêngTa yêu giọng em cười trong trẻoNgọt ngào như nước dừa xiêmYêu dáng em đi qua cầu tre lắt lẻoDịu dàng như những nàng tiênEm là du kích, em là giao liênEm là chính quê hương ta đóMười một năm rồi ta nhớ, ta thươngĐêm đầu tiên ta ngủ giữa quê hương

Sao thấy lòng ấm lạDù ngoài trời tầm tã mưa tuônTiếng đại bác gầm rung vách láÔi quê hương ta đẹp quá!Dù trên đường còn những hố bomDù áo em vẫn còn mảnh váChỉ có trái tim chung thủy, sắt sonVà khẩu súng trong tay cháy bỏng căm hờn.

Bật mí nội dung bài 🔰Thơ Lục Bát Về Quê Hương Đất Nước🔰 hay

Chùm Thơ Ca Ngợi Quê Hương Đất Nước Nổi Tiếng

Chùm Thơ Ca Ngợi Quê Hương Đất Nước Nổi Tiếng được tuyển chọn kĩ càng để giới thiệu đến các bạn đọc sau đây.

Quê HươngTác giả: Đỗ Trung Quân

Quê hương là gì hở mẹMà cô giáo dạy phải yêuQuê hương là gì hở mẹAi đi xa cũng nhớ nhiềuQuê hương là chùm khế ngọtCho con trèo hái mỗi ngàyQuê hương là đường đi họcCon về rợp bướm vàng bayQuê hương là con diều biếcTuổi thơ con thả trên đồngQuê hương là con đò nhỏÊm đềm khua nước ven sôngQuê hương là cầu tre nhỏMẹ về nón lá nghiêng cheLà hương hoa đồng cỏ nộiBay trong giấc ngủ đêm hèQuê hương là vòng tay ấmCon nằm ngủ giữa mưa đêmQuê hương là đêm trăng tỏHoa cau rụng trắng ngoài thềmQuê hương là vàng hoa bíLà hồng tím giậu mồng tơiLà đỏ đôi bờ dâm bụtMàu hoa sen trắng tinh khôiQuê hương mỗi người chỉ mộtNhư là chỉ một mẹ thôiQuê hương có ai không nhớ …

Hồn QuêTác giả: Hảo Trần

Ta về nương gió đồng xanhNghe hồn cây cỏ dệt thành hồn quê..

Lắng nghe đất thở bộn bềLẫn trong hương lúa ..hương quê nồng nànTiếng đêm âm hưởng đồng hoangCuốc kêu gọi bạn, tiếng đàn dế giun..

Lấm lem chân mẹ lội bùnTrĩu bông lúa chín vàng ươm trên đồngTạc vào giữa chốn mênh môngHao gầy dáng mẹ lưng còng liêu xiêu

Ta về tìm thủa dấu yêuBến sông bờ bãi những chiều xa xưaCánh diều no gió tuổi thơLưng trâu cõng những ước mơ thủa nào

Đêm trăng lòng dạ nôn naoCâu hò vang vọng cồn cào nhớ nhungĐâu rồi thăm thẳm ánh nhìn..Bờ môi hé nụ.. Nhịp tim chòng chành..

Bao nhiêu năm sống thị thànhHồn quê vẫn đẫm ngọt lành trong tôi…!

Tổ Quốc nơi đầu sóngTác giả: Chưa rõ

Thêm một ngày trên quần đảo Trường SaBiển tĩnh lặng mà lòng người rất độngSắp bão giông không còn cơn gió lộngCơn bão lòng cuồn cuộn phía Trường Sa.

Thêm một ngày trên vùng biển của taThềm lục địa lại oằn lên đau nhóiNgàn năm xưa ông cha đi mở cõiPhía chân trời, xương cốt gửi Hoàng Sa.

Ngoài khơi xa vẫn lởn vởn bóng maLoài lang sói đói mồi nên thèm khátBao cơn sóng dập dồn xô Đá LátSong Tử vững vàng, Nam Yết vẫy Sơn Ca.

Có đất nước nào như Tổ Quốc taLịch sử cha ông bốn ngàn năm bất khuấtTrong gian khó vẫn gồng lên giữ đấtĐất nước lóe lên hình tia chớp ngang trời.

Các con mẹ vật lộn giữa biển khơiNgăn sóng dữ đè lên thềm lục địaCon quái vật khổng lồ kia sắp sửaHút máu người trên thân mẹ Việt Nam.

Từ Cà Mau liền dải tới Nam QuanMẹ Việt Nam vẫn chưa tròn giấc ngủĐất cha ông không nguôi ngày đoàn tụĐứa con Hoàng Sa lưu lạc trở về.

Một ngày buồn sao thấy dài lê thêBiển tĩnh lặng mà lòng người rất độngĐã bao lần khiến kẻ thù vỡ mộngTrong lòng người từng đợt sóng trào dâng.

Thơ Nói Về Quê Hương Đất Nước Đầy Tự Hào

Thưởng thức thêm tập Thơ Nói Về Quê Hương Đất Nước Đầy Tự Hào được giới thiệu rộng rãi sau đây.

Bức tranh quêTác giả: Hà Thu

Quê hương đẹp mãi trong tôiDòng sông bên lở bên bồi uốn quanhCánh cò bay lượn chòng chànhĐàn bê gặm cỏ đồng xanh mượt mà

Sáo diều trong gió ngân ngaBình yên thanh đạm chan hòa yêu thươngBức tranh đẹp tựa thiên đườngHồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình.

Quê hươngTác giả: Nguyễn Đình Huân

Quê hương là một tiếng veLời ru của mẹ trưa hè à ơiDòng sông con nước đầy vơiQuê hương là một góc trời tuổi thơ

Quê hương ngày ấy như mơTôi là cậu bé dại khờ đáng yêuQuê hương là tiếng sáo diềuLà cánh cò trắng chiều chiều chân đê

Quê hương là phiên chợ quêChợ trưa mong mẹ mang về bánh đaQuê hương là một tiếng gàBình minh gáy sáng ngân nga xóm làng

Quê hương là cánh đồng vàngHương thơm lúa chín mênh mang trời chiềuQuê hương là dáng mẹ yêuÁo nâu nón lá liêu siêu đi về

Quê hương nhắc tới nhớ ghêAi đi xa cũng mong về chốn xưaQuê hương là những cơn mưaQuê hương là những hàng dừa ven kinh

Quê hương mang nặng nghĩa tìnhQuê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vờiQuê hương ta đó là nơiChôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.

Quê HươngTác giả: Giang Nam

Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trườngYêu quê hương qua từng trang sách nhỏ“Ai bảo chăn trâu là khổ”Tôi mơ màng nghe chim hót trên caoCó những ngày trốn họcĐuổi bướm cạnh bờ aoMẹ bắt được …Chưa đánh roi nào tôi đã khóc!Có cô bé nhà bênNhìn tôi cười khúc khích …Cách mạng bùng lênRồi kháng chiến trường kỳQuê tôi đầy bóng giặcTừ biệt mẹ, tôi điCô bé nhà bên có ai ngờ!Cũng vào du kíchHôm gặp tôi vẫn cười khúc khíchMắt đen tròn thương thương quá đi thôi!Giữa cuộc hành quân không nói được một lờiĐơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lạiMưa đầy trời mà lòng tôi ấm mãi …Hòa bình tôi trở về đâyVới mái trường xưa, bãi mía, luống càyTôi lại gặp emThẹn thùng nép sau cánh cửaVẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏChuyện chồng con khó nói lắm anh ơi!Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùiEm vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng …Rồi hôm nay nhận được tin emKhông tin được dù đó là sự thậtGiặc bắn em rồi, quăng mất xácChỉ vì em là du kích, em ơi!Đau xé lòng anh, chết nửa con người!Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướmCó những ngày trốn học bị đòn roiNay yêu quê hương vì trong từng nắm đấtCó một phần xương thịt của em tôi.

Chia sẻ tập ✅ Thơ Về Rừng Núi ✅ hùng vĩ những rất lãng mạn, ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Thơ Viết Về Quê Hương Đất Nước Việt Nam

Tuyển chọn những bài Thơ Viết Về Quê Hương Đất Nước Việt Nam để chia sẻ đến bạn đọc để cảm nhận được sâu sắc hơn những tình cảm của tác giả gửi gắm vào từng câu thơ.

Việt Nam Quê Hương TaTác giả: Nguyễn Đình Thi

Việt Nam đất nước ta ơiMênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơnCánh cò bay lả rập rờnMây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiềuQuê hương biết mấy thân yêuBao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đauMặt người vất vả in sâuGái trai cũng một áo nâu nhuộm bùnĐất nghèo nuôi những anh hùngChìm trong máu lửa lại vùng đứng lênĐạp quân thù xuống đất đenSúng gươm vứt bỏ lại hiền như xưaViệt Nam đất nắng chan hoàHoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanhMắt đen cô gái long lanhYêu ai yêu trọn tấm tình thuỷ chungĐất trăm nghề của trăm vùngKhách phương xa tới lạ lùng tìm xemTay người như có phép tiênTrên tre lá cũng dệt nghìn bài thơNước bâng khuâng những chuyến đòĐêm đêm còn vọng câu hò Trương ChiĐói nghèo nên phải chia lyXót xa lòng kẻ rời quê lên đườngTa đi ta nhớ núi rừngTa đi ta nhớ dòng sông vỗ bờNhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngôBũa cơm rau muống quả cà giòn tan …

Yêu Đất Nước TôiTác giả: Trần Đức Hiếu

Tôi yêu sứ sở của tôiBốn mùa hoa nở đất trời tự doDòng sông yên ả con đòXuôi theo con nước câu hò êm trôi

Quê hương với cả núi đồiĐẹp như tranh vẽ mây trôi mấy tầngNhững câu chuyện kể bâng khuângLịch sử thấm đẫm biển bằng núi cao

Ông Vua mắt sáng như saoNghiệm trị kẻ ác dạt dào yêu dânÔng Trạng dáng dấp văn nhânLàm thơ, đánh giặc xa gần khắp nơi

Lời Ru của Mẹ truyền đờiLàm người tử tế đất trời sẽ thươngBên bờ biển biếc quê hươngĐi đâu cũng nhớ vấn vương cõi lòng

Con sông nước chảy xanh trongBên bồi bên lở nỗi lòng nhớ nhungQuê hương đẹp đến lạ lùngNhư thơ, như nhạc chập trùng non cao

Quê Hương đáng sống tự hàoViệt Nam tươi đẹp dạt dào tình yêuCon người thân thiện bao nhiêuTrọng tình hiếu khách biết điều yêu thương

Tôi đi trên mỗi cung đườngCàng yêu quê Mẹ càng thương quê mìnhĐắm lòng, say đắm trung trinhQuê hương đất Việt có mình có ta

Mong sao Xã Tắc Nước nhàDiệt hết tham nhũng Sơn Hà đẹp tươiNhân dân tin tưởng rạng ngờiThêm yêu Đất Nước đất trời Việt Nam.

Về LàngTác giả: Nguyễn Duy

Làng ta ở tận làng taMấy năm một bận con xa về làngGốc cây hòn đá cũ càngTrâu bò đủng đỉnh như ngàn năm nay

Cha ta cầm cuốc trên tayNhà ta xơ xác hơn ngày xa xưaLưng còng bạc nắng thâm mưaBụng nhăn lép kẹp như chưa có gì

Không răng… cha vẫn cười khìRượu tăm còn để dành khi con vềNgọt ngào một chút nem quêCay tê cả lưỡi đắng tê cả lòng

Gian ngoài thông thống gian trongSuốt đời làm lụng sao không có gìKhông răng… cha vẫn cười khìNgười còn là quý xá chi bạc vàng

Chiến tranh như trận cháy làngBà con ta trắng khăn tang trên đầuVẫn đồng cạn vẫn đồng sâuChồng cày vợ cấy con trâu đi bừa

Đường làng cây cỏ lưa thưaThanh bình từ ấy sao chưa có gìKhông răng… cha vẫn cuời khìGiàu nghèo có số nghĩ chi cho buồn

Mẹ ta vo gạo thổi cơmBa ông táo sứt lửa rơm khói mùNhà bên xay lúa ù ùVẫn chày cối thậm thịch như thuở nào

Lũ em ta vác cuốc càoGiục nhau bước thấp bước cao ra đồngMồ hôi đã chảy ròng ròngMáu và nước mắt sao không có gì

Không răng… cha vẫn cười khìĐời là rứa kể làm chi cho rầuCha con xa cách đã lâuMấy năm mới uống với nhau một lần…

Ruột ta thắt mặt ta nhănCha ta thì cứ không răng cười cườiTa đi mơ mộng trên trờiĐể cha cuốc đất một đời chưa xong

Thơ Về Đất Nước Việt Nam Xinh Đẹp

Đừng bỏ lỡ tập Thơ Về Đất Nước Việt Nam Xinh Đẹp được Thohay.vn giới thiệu sau đây:

Tràng GiangTác Giả: Huy Cận

Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,Con thuyền xuôi mái nước song song.Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;Củi một cành khô lạc mấy dòng.Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiềuNắng xuống, trời lên sâu chót vót;Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng;Mênh mông không một chuyến đò ngang.Không cầu gợi chút niềm thân mật,Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.Lòng quê dợn dợn vời con nước,Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.

Làng Quê Êm ĐềmTác giả: Phong Sương

Nắng chiều đã ngã triền đêĐoàn người thong thả đi về cùng trâuCon sông xanh thẳm một màuTiếng con cuốc gọi từ đâu vọng về

Êm đềm ở xóm làng quêMàn sương bao phủ đêm về vắng tanhTrên đồng ngọn lúa còn xanhXóm làng êm ả trong lành biết bao

Một bày em nhỏ lao xaoChờ đón bố mẹ ra vào trong sânTrời tối thì cũng đã gầnNhà nhà khói bếp trắng ngần bay lên

Cảnh quê thật là êm đềmĐêm về yên tĩnh mà mê mẩn lòngNgũ cho một giấc say nồngBao nhiêu công việc nhà nông bộn bề

Thả vào giấc ngũ say mêĐến khi tĩnh giấc vọng về trống canhMọi người thức dậy thật nhanhCơm cà mắn cá ăn nhanh ra đồng

Con đò nằm ở bến sôngHình như nó cũng chờ mong một ngườiĐể rồi vui đón tươi cườiĐò cùng với chủ đưa người sang sông.

Đường Về Quê MẹTác giả: Đoàn Văn Cừ

U tôi ngày ấy mỗi mùa xuân,Dặm liễu mây bay sắc trắng ngần,Lại dẫn chúng tôi về nhận họBên miền quê ngoại của hai thân.Tôi nhớ đi qua những rặng đề,Những dòng sông trắng lượn ven đê.Cồn xanh, bãi tía kề liên tiếp,Người xới cà, ngô rộn bốn bề.Thúng cắp bên hông, nón đội đầu,Khuyên vàng, yếm thắm, áo the nâuTrông u chẳng khác thời con gáiMắt sáng, môi hồng, má đỏ au.Chiều mát, đường xa nắng nhạt vàng,Đoàn người về ấp gánh khoai lang,Trời xanh cò trắng bay từng lớp,Xóm chợ lều phơi xác lá bàng.Tà áo nâu in giữa cánh đồng,Gió chiều cuốn bụi bốc sau lưng.Bóng u hay bóng người thôn nữCúi nón mang đi cặp má hồng.Tới đường làng gặp những người quen.Ai cũng khen u nết thảo hiền,Dẫu phải theo chồng thân phận gáiĐường về quê mẹ vẫn không quên.

Thohay.vn gửi tặng bạn chùm ✅ Thơ Lục Bát Về Thiên Nhiên ✅ Bên Cạnh Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Những Bài Thơ Về Tổ Quốc Hay

Mời bạn đọc tham khảo Những Bài Thơ Về Tổ Quốc Hay và ý nghĩa nhất được giới thiệu sau đây:

Quê Hương Hai Tiếng Ngọt NgàoTác giả: Quí Phi Hoàng

Nơi bình yên đó là chốn quê hươngCó bốn mùa luôn ngọt ngào hoa tráiTình làng xóm tựa bình minh nắng trảiĐể đi đâu cũng thao thức lối về

Quê hương đó những bãi cỏ chân đêThời để chỏm chăn trâu và nghịch ngợmTắm chẳng mặc quần lòng đâu bận rộnTiếng cười hồn nhiên bay bổng cánh diều

Quê hương với hạt nắng mai đáng yêuCùng bé thơ vui hái hoa bắt bướmTrong cơn mơ cánh chuồn chuồn vẫn lượnĐể trưa hè thơ thẩn ở bờ ao

Chốn dấu yêu trong tim mãi ngọt ngàoBởi ở đó có ngôi nhà của mẹTình thương cha cứ luôn luôn lặng lẽLộc cộc đầu hè tiếng gậy bà khua

Lòng yêu quê nói biết mấy cho vừaNên trăm sông cứ đổ dồn biển cảNgười dân quê chỉ ao tù, nước lãNhưng tấm lòng luôn ấm áp chân tình.

Một Thoáng Quê HươngTác giả: Trúc Thanh

Tôi nợ quê hươngmột bài thơ thơm mùi kỷ niệmNợ những buổi chiều khua dầm ngắm hoa tím ven sôngTiền lá đổi mua đầy túi vỏ ốc đồngGiả bộ thổi cơm trò chơi đóng vai chồng, vai vợ

Cái tuổi hồn nhiên chợt ùa về nhớ ơi là nhớThèm canh chua trái bần cùng một mớ cá rô ronQuê mộc mạc như cha sang sảng tiếng cười giònQuê hiền hòa như mẹ vì chồng con tần tảo

Dòng sông chở phù sa vị quê hương nồng cái khăn, cái áoMồ hôi nhỏ trên đồng nên mặn từng hạt gạo, bát cơmCay mắt đàn cò bởi làn khói đốt rơmCon cá lóc nướng chui bốc mùi thơm thèm không chịu nổi

Chiều xuống ven đê, bầy vịt chạy đồng ùa ra sông tha hồ bơi lộiLũ trẻ chụm đầu chia nhau từng trái ổi, chùm meNhớ người xa tủi cây khế sau hèChiếc xuồng nhỏ buồn hiu dưới tàn tre lá rụng

Tôi của ngày xưa trong đám trẻ nô đùa cười khoe hàm răng súnCon đường đất nhẵn lì mài thủng cái mo cauKẻ ly hương chán cuộc sống ồn àoXin trở lại khi nào lòng thấy nhớ.

Cảm Nhận Về Tổ QuốcTác giả: Phan Thị Hạnh

Việt Nam Tổ quốc yêu thươngTrải bao sóng gió tìm đường tiến lênGiữ gìn độc lập tuổi tênChan hòa nhân nghĩa chớ quên giữ gìn

Chào mừng Quốc khánh khắc inCội nguồn ghi nhớ niềm tin rực hồngPhải luôn nuôi dưỡng ước mongVượt qua gian khó bền lòng chung tay

Văn minh đô thị đổi thayĐẩy lùi nghèo khó học hay bạn bèThương yêu giữ vẹn lời thềTấm lòng yêu nước chẳng hề nhạt phai

Giới thiệu thêm đến bạn đọc 🔰 Thơ Về Ngày 2/9 🔰 Ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Thơ Về Tổ Quốc Và Tuổi Trẻ

Thohay.vn gửi tặng bạn chùm Thơ Về Tổ Quốc Và Tuổi Trẻ được rất nhiều bạn đọc quan tâm đến sau đây:

Tuổi Trẻ Khát Khao Và Hy VọngTác giả: Thiết Dương

Là tuổi trẻ lao mình trong bão gióĐâu ngại gì nhiều gian khó chông gaiVẫn ngày đêm dâng hiến đến miệt màiVì một lẽ tương lai đang chờ đợi

Là tuổi trẻ cứ thẳng đường đi tớiDẫu nhọc nhằn mà phơi phới niềm tinChốn biên cương ta chung sức giữ gìnNgoài hải đảo sóng in hình tổ quốc

Ngàn sâu thẳm vẫn xanh màu mơ ướcƠi bàn chân tiếp bước những bàn chânDẫu đèo cao thác lớn chẳng ngại ngầnMà quả cảm dấn thân nơi đầu sóng.

Là tuổi trẻ khát khao và hy vọngCứ lặng thầm xây ước mộng tương laiTiếng yêu đầu xin giữ chẳng phôi phaiEm hãy đợi một sớm mai đầy nắng

Xin đợi nhé hỡi tình yêu trong trắngGánh sơn hà dẫu nặng đến là baoQuyết phen này vươn tới những tầm caoGiang đôi cánh ta bay vào vũ trụ.

Tự Hào Đất Nước Việt NamTác giả: Lê Hồng Sơn

Mỗi một khi Đất nước lâm nguyLòng yêu nước lại kết thành một khốiChẳng thế lực nào có thể đè bẹp nổiMột Việt Nam anh dũng kiên cường.Trong chiến tranh bom đạn súng gươmKhông khuất phục những người con quả cảmTrang sử vàng vẫn luôn sáng lạnTự hào thay Đất nước Việt Nam tôi.Bao kẻ thù kia ta chiến thắng rồiĐộc lập, tự do đã thu về một mốiKhúc khải hoàn ca rạo rực lòng ngườiXây dựng Việt Nam hùng mạnh sáng tươi.Là ước nguyện ngàn đời mong đợiCờ đỏ sao vàng luôn tung bay phấp phớiKể từ ngày Người đọc Tuyên ngônViệt Nam luôn kiên định con đường.Xây dựng quê hương, giữ gìn nền độc lậpNhà máy, ruộng đồng thi đua tấp nậpĐất nước từng ngày thay đổi thịt daMở rộng lòng mình, bè bạn gần xa.Luôn tỏa sáng trên chính trường Quốc tếVì ổn định chung Việt Nam làm những gì có thểGiúp bạn, giúp ta nêu chân lý sáng ngờiYêu vô cùng Đất nước Việt Nam ơi!Lòng nhân ái bao la trong đại dịchSài Gòn yêu thương trong cơn nguy kịchCả nước đồng lòng giúp đỡ sẻ chiaBộ đội, công an, các chiến sỹ ngành y.Không quản gian nguy vào Sài Gòn dập dịchCứu người dân khỏi cơn nguy kịchCân gạo, bó rau thấm đẫm tình ngườiKhông có nơi nào như Việt Nam tôi.Người chiến sỹ thay mẹ hiền đi chợSài Gòn đông dân, hẻm này, xẹc nọLính trẻ lần tìm không bỏ sót nhà aiChỉ cầu mong cho đến một mai.Dập dịch hết, bình yên trở lạiViệt Nam thái bình xanh tươi mãi mãiThật tự hào Đất nước Việt Nam ơi !

Tuổi Trẻ Đất NướcTác giả: Chưa rõ

Lung linh trước ngực đóa sao vàngLinh sử bây giờ đã đổi trangThắng trận vang lừng nơi đất kháchĐưa ta thoát khỏi cái ao làngTuy rằng địch vẫn là quân giỏiMới biết mình đâu phải hạng xoàngLứa tuổi thanh xuân đầy nhiệt huyếtBầu trời điểm xuyết ánh vinh quang.

Khoảng Trời, Hố BomTác giả: Lâm Thị Mỹ Dạ

Chuyện kể rằng: em, cô gái mở đườngÐể cứu con đường đêm ấy khỏi bị thươngCho đoàn xe kịp giờ ra trậnEm đã lấy tình yêu Tổ quốc của mình thắp lên ngọn lửaÐánh lạc hướng thù.Hứng lấy luồng bom…Ðơn vị tôi hành quân qua con đường mònGặp hố bom nhắc chuyện người con gáiMột nấm mộ, nắng ngời bao sắc đáTình yêu thương bồi đắp cao lên…Tôi nhìn xuống hố bom đã giết emMưa đọng lại một khoảng trời nho nhỏÐất nước mình nhân hậuCó nước trời xoa dịu vết thương đauEm nằm dưới đất sâuNhư khoảng trời đã nằm yên trong đấtÐêm đêm, tâm hồn em toả sángNhững vì sao ngời chói, lung linhCó phải thịt da em mềm mại, trắng trongÐã hoá thành những làn mây trắng?Và ban ngày khoảng trời ngập nắngÐi qua khoảng trời em

Vầng dương thao thứcHỡi mặt trời, hay chính trái tim em trong ngựcSoi cho tôiNgày hôm nay bước tiếp quãng đường dài?Tên con đường là tên em gửi lạiCái chết em xanh khoảng-trời-con-gáiTôi soi lòng mình trong cuộc sống của emGương mặt em, bạn bè tôi không biếtNên mỗi người có gương mặt em riêng!

Từ ẤyTác giả: Tố Hữu

Từ ấy trong tôi bừng nắng hạMặt trời chân lý chói qua timHồn tôi là một vườn hoa láRất đậm hương và rộn tiếng chim…

Tôi buộc lòng tôi với mọi ngườiĐể tình trang trải với trăm nơiĐể hồn tôi với bao hồn khổGần gũi nhau thêm mạnh khối đời

Tôi đã là con của vạn nhàLà em của vạn kiếp phôi phaLà anh của vạn đầu em nhỏKhông áo cơm, cù bất cù bơ…

Chia sẻ thêm đến bạn đọc những bài 🍁 Thơ Về Tuổi Trẻ 🍁Ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Thơ Về Tổ Quốc Gọi Tên Mình

Tiếp theo sau đây là Tập Thơ Về Tổ Quốc Gọi Tên Mình hay và ý nghĩa nhất, cùng tham khảo ngay nhé.

Tổ Quốc gọi tênTác giả: Nguyễn Phan Quế Mai

Đêm qua tôi nghe Tổ quốc gọi tên mìnhBằng tiếng sóng Trường Sa, Hoàng Sa dội vào ghềnh đáTiếng Tổ quốc vọng về từ biển cảNơi bão tố dập dồn, chăng lưới, bủa vây

Tổ quốc của tôi, Tổ quốc của tôi!Bốn nghìn năm chưa bao giờ ngơi nghỉThắp lên ngọn đuốc Hòa bình, bao người đã ngãMáu của người nhuộm mặn sóng biển Đông

Ngày hôm nay kẻ lạ mặt rập rìnhChúng ngang nhiên chia cắt tôi và Tổ quốcChúng dẫm đạp lên dáng hình đất nướcMột tấc biển cắt rời, vạn tấc đất đớn đau

Sóng chẳng bình yên dẫn lối những con tàuSóng quặn đỏ máu những người đã mấtSóng cuồn cuộn từ Nam chí BắcChín mươi triệu môi người thao thức tiếng “Việt Nam”

Chín mươi triệu người lấy thân mình chở che Tổ quốc linh thiêngĐể giấc ngủ trẻ thơ bình yên trong bão tốNgọn đuốc Hòa bình trên tay rực lửaTôi lắng ngheTổ quốcgọi tên mình!

Nhập NgũTác giả: Thích Khách

Hôm nay cất bước lên đườngBao nhiêu gian khó gió sương chẳng sờnBạn ơi vững bước như sơnGian lao thử thách, vượt cơn sóng tràoBạn ơi! niềm tin thủa nàoCha ông để lại tự hào quê hương.Mồ hôi thấm đổ sa trườngBa lô tay súng chắc giương vững vàngHôm nay khắp con đường làngNgười thân, bạn hữu, huy hoàng cờ bayTiễn bạn tạm xa quê nàyTiếng gọi Tổ Quốc, chia tay đến rồiỞ nơi quân ngũ xa xôiTôi rèn ý chí thắm ngôi sao vàngMột thủa hào hùng gánh mangTrong ba lô ấy nhẹ nhàng trên vaiCống hiến mồ hôi, sức tàiGóp phần xây dựng lâu đài quê hươngBạn bè và cả người thươngLuôn cùng sát cánh chặng đường gian nanBằng cả tình yêu chứa chanĐường hành quân đó ngập tràn niềm tinBạn ơi sức khỏe giữ gìnNgày mai nhập ngũ con tim hướng vềĐất Nước ở đó nơi quêCùng mong chờ đón ngày về vẻ vangNgày mai lại bước sang trangBạn ơi ghi dấu… sử vàng Quê hương.

Lời Dặn Trước Khi Lên ĐườngTác giả: Dạ Thi

Đất nước gọi anh vào quân ngũXa gia đình với lũ bạn thânHoàn thành nghĩa vụ công dânTham gia quân sự vì dân tận tìnhEm ở lại một mình vui nhéThỉnh thoảng qua thăm mẹ cùng chaAnh đi hai bốn tháng à !Thời gian nhanh lắm …thoắt là hết thôiCòn em gái lớn rồi đừng khócBiết chưa nè cô nhóc của anhỞ nhà chăm chỉ học hànhNên người tài đức rạng danh họ hàngVui mẹ nhé đừng mang phiền muộnLòng con trai không muốn vậy đâuỞ nhà chớ có u sầuMột năm coi vậy chẳng lâu mẹ àCon nhập ngũ đó là nghĩa vụNoi tấm gương cha chú lên đườngMọi người ở lại hậu phươngCứ yêu đời sống thao trường con vui.

Xem thêm nội dung 🌼 Bài Thơ Đất Nước Của Tố Hữu 🌼 hay nhất, Ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Bài Thơ Về Bảo Vệ Tổ Quốc

Bật mí cho bạn đọc nội dung Bài Thơ Về Bảo Vệ Tổ Quốc của tác giả Đoàn Minh Hợp nổi tiếng sau đây:

Bảo Vệ Tổ QuốcTác giả: Đoàn Minh Hợp

Mùa hè này không như bao năm trướcAnh tòng quân tập dượt đến chiến trườngGiặc ngoại xâm giày xéo ở biên cươngChắc tay súng lên đường vì Tổ quốc

Việt Nam ơi! tình yêu là sự thậtBiển dặm dài không thể mất một gangQuân thù kia bạo ngược lại hung tànQuyết hy sinh hiên ngang nơi đầu sóng

Tiếng gọi non sông ngọt ngào lắng đọngChia tay mái trường nhớ bóng em quaBước chân đi lưu luyến tình mẹ chaĐồng nhập ngũ ra khơi xa chiến đấu

Quê hương tôi vẫy gọi từ hải đảoKhúc ruột mềm cơm áo của tương laiBiển mát xanh trong nuôi dưỡng hình hàiTa gìn giữ mai sau cho con cháu

Bảo vệ Tổ quốcTác giả: Xuân Sách

Có lịch sử một dân tộc nàoNhiều cơn lốc thổi qua đến thế?Trong những trang chống giặc ngoại xâmTrong những trang bảo vệ Tổ quốcLời thơ tiếng hịch vọng ngàn nămNhững lời hùng tráng và bi thiếtRộn tiếng gươm khua tiếng sóng gầm.

Từ Đinh, Lê đến Lý, TrầnXã tắc mấy phen chồn vó ngựaBao nhiêu mồ hôi và máu rơiThấm từng tấc đất, từng ngọn cỏThương nước đau lòng tiếng cuốc kêuMột mảnh tình riêng không còn riêng nữa!

Tổ quốc là mái nhà ta ởCây lúa ta trồng, cành đào mùa xuânLà tháng sáu cơn mưa tầm tãSao Hôm, sao Mai và ánh trăng ngầnCạnh chòm sao Thần Nông, chòm Chức nữLà chòm sao chiến sĩ kiếm gài lưngÔng cha ta không có thời gian xây dựng những lâu đàiThành Cổ Loa là pháo đài chống giặcRùa Hồ Gươm không ngậm cành maiNgậm thanh kiếm và lời thề cứu nướcTruyền từ đời này đến đời sauTa đứng vững qua nhiều cơn bão lốcBởi trái tim ta luôn nhịp đậpCùng trái timTổ quốc.

Những Bài Thơ Yêu Tổ Quốc Bất Hủ

Thohay.vn muốn giới thiệu đến bạn Những Bài Thơ Yêu Tổ Quốc Bất Hủ sau đây:

Tổ QuốcTác giả: Lê Anh Phong

Mỗi lần nhắc thiêng liêng Tổ quốcLòng nghiêm trang, ta ngưỡng vọng những lớn laoMỗi lần nhắc thân yêu Tổ quốcKhiêm tốn đến bao nhiêu, ta vẫn thấy tự hào.

Thảo thơm hai tiếng “đồng bào”Thương nguồn cội “bọc hồng trăm trứng”Huyền thoại nào cũng lung linh, trong sángCổ tích nào cũng nhân nghĩa, bao dung.

Quấn quýt trúc tre, dừa nước tảo tầnBao bọc nên tình làng nghĩa xómĐến giọng nói cũng giàu âm sắcMở môi chào… đã hóa ca dao.

Lịch sử thăng trầm, Tổ quốc thương đauĐất nước gian lao, nhân dân khó nhọcGian khó luyện bền gan gócThương đau nuôi dưỡng nhân từ.

Những Thạch Sanh cổ tích xa xưaĐã sinh động giữa đời thường dân dãNhững Phù Đổng, Sơn Tinh huyền sửHiện tinh anh trong tấm gương các anh hùng.

Tổ quốc lưu truyền khí phách cha ôngTổ quốc vinh danh máu đào liệt sỹTổ quốc trở trăn qua mỗi ngày bình dịTổ quốc khát khao trong tiếng trẻ học bài.

Lịch sử hào hùng gọi vinh hiển tương laiTrải giông gió, mở mùa sang hạnh phúcKhó nhọc mỗi cuộc đời xây vinh quang Tổ quốcBuồn vui mỗi con người xây tâm thế non sông.

Sóng Hoàng Sa-Trường Sa vỗ bờ bãi sông HồngHương hoa sứ chị Sáu cài thơm đêm dạ hộiNhững sinh viên vùi đất đai Thành CổHồn nhiên bước vào trang luận án giảng đường.

Tổ quốc từng có nhiều anh Trỗi hiên ngangĐã xuất hiện những nhân tài xuất sắcTổ quốc lắm thảo thơm cô TấmNgày mỗi nhiều thêm hào hiệp Lục Vân Tiên!

Ta miên man cùng Tổ quốc thiêng liêngĐể lo toan với từng ngày thân thuộcKhó nhọc tảo tần, vinh quang Tổ quốcCó cách làm, nếp nghĩ mỗi đời ta.

Và như thếTrong vĩnh hằng Tổ quốcHồn nhiên mỗi tâm hồnNhư cỏ?Như hoa… ?!

Tự Hào Đất Nước Việt NamTác giả: Phan Thị Hạnh

Xưa ta chống giặc oai hùngMưa bom bão đạn không chùn bước chânHòa bình đồng đội người thânĐi tìm hài cốt nghĩa nhân vẹn gìn

Sống cần giữ vững niềm tinTấm lòng yêu nước khắc in trọn đờiTrái tim nhân ái sáng ngờiTiên phong chống dịch cứu người trước tiên

Sợ chi nguy hiểm lụy phiềnCùng nhau giúp bạn tạo nền nhân vănThấy người lỡ bước khó khănChung tay cứu nạn nhọc nhằn sá chi

Việc làm nhân ái từ biXua tan lo lắng sợ gì gian laoChỉ vì hai chữ đồng bàoCưu mang đùm bọc ra vào có nhau

Trẻ em còn thấy xót đauKhẩu trang gửi tặng nỗi sầu sẻ chiaCó đôi phải chịu xa lìaNgành y nghiên cứu thức khuya miệt mài

Trải bao tháng rộng ngày dàiCon Corona vi rút có ngày đi tongChỉ cần nuôi dưỡng ước mongYêu thương đoàn kết đồng lòng quyết tâm

Chia sẻ những bài 🌼 Thơ Về Sông Nước 🌼 Ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Bài Thơ Về Lá Cờ Tổ Quốc Ý Nghĩa

Xem thêm Bài Thơ Về Lá Cờ Tổ Quốc Ý Nghĩa, Lá cờ đỏ sao vàng năm cánh – đó là hồn nước, là niềm tự hào, là biểu tượng thiêng liêng bất khả xâm phạm của bản sắc dân tộc Việt Nam.

Lá cờ sao vàngTác giả: Nguyễn Hữu Tiến

Hỡi những ai máu đỏ da vàng,Hãy chiến đấu dưới cờ thiêng Tổ quốc.Nền cờ thắm máu đào vì nước,Sao vàng tươi, da của giống nòi.Đứng lên mau hồn nước gọi ta rồi,Hỡi sỹ, nông, công, thương, binh,Đoàn kết lại như sao vàng năm cánh.

Ngọn Quốc KỳTác giả: Xuân Diệu

Gió reo, gió reo, gió Việt Nam reo;Mây bay, mây bay, mây hồng tươi sáng.Gió ca trên non, gió ngợi trên đèo;Gió hát trên đồng: máu đỏ cao treo.

Gió bay đi, mà nhạc cũng bay theo,Đưa tin mới khắp trên trời nước Việt.Hoa cỏ đón, mà núi sông cũng biết,Cờ Việt Nam oanh liệt gió mừng bay!

Vàng huy hoàng sinh giữa thắm hây hây.Thắm lộng lẫy nở quanh vàng rực rỡ:Tất cả vải là một cười thắm đỏ!Tất cả cờ là một tiệc triêu dương!

Nào những huyền u uất, tím thê lương,Nào những tía, nào những hồng yếu đuối,Thắm lại hết! – Nào những màu bạc lái,Những bùn tro, những than tựa đêm tămVàng lại rồi!Nước cũ bốn nghìn nămTheo cờ mới, trẻ như hai mươi tuổi.

Trong mộng lớn triền miền không tiếng gọi,Giấc mộng ao hồ, giữa xiềng lạnh đói.Cái đêm nô lệ, trong bệnh hoang mang.Năm năm rồi, bỗng lên ở Hậu GiangMột sắc đỏ lạ lùng như máu chảy.Trong sắc đỏ, vàng hãy còn áy náy.Như nhớ xưa là sắc những triều vua.Nhưng lâu lâu cùng với đỏ chen đua,Vàng vững lại, biến là màu dân tộc.- Cuộc khởi nghĩa phá tan đời nô bộcLần đầu tiên theo cờ đỏ sao vàng.

Cánh sao mai đưa lại ánh vừng dương.Cả buổi sáng cũng thoát từ buổi ấy.Toàn dân Việt như hẹn giờ đứng dậy:Tỉnh Hóc Môn, rồi lại thức Đô Lương,Bắc Sơn rồi, Thái Nguyên dậy phá cương!Nhưng cờ đó, mà mấy ai đã biết?Lưới quân cướp vẫn bủa giăng trùng điệp;Hồn non sông phải náu giữa chông gai.Bốn năm dư mang mẻ nỗi ai hoàiNhư Thái Tổ ở Lam Sơn ngày trước.Đường tranh đấu dẫu gieo neo: cứ bước!Kịp khi vang súng mồng chín tháng Ba.

Gió đã lên! gió dậy khắp sơn hà!Gió đã nổi! gió thổi cờ vun vút,Như tất cả ngọn sóng triều ngùn ngụt:Khiến quốc dân đều tỉnh dậy, nhìn lên…

Một luồng vui căng hết ngực thanh niên.Những men mới trộn vào lòng đất nước.Khít răng lại, đứng vào hàng cứu quốc.Mở lòng ra, ôm đón lấy sao vàng.

Phố Kinh đô nhiều bữa ngó thê lương.Lạc hồn nước, cảnh như người: chán ngán.Bỗng chót cây xanh, một vầng chói sáng,Như đem xuân lại, như kéo mai về.Dân Việt qua thấy đốt cả hồn quê,Thấy máu chảy, thấy tim ngừng, kính cẩn.Máu chảy ở đâu? mà lòng mát giận!Sao nơi đâu mọc? mà chuyển xiềng gông!

Tứ phía gai thêm với bốn bề chông,Nhưng mỗi phút cờ mỗi càng vững sắc.Kho thóc chia ra, cướp trên miệng giặc.Thuế thu đón lại, giật giữa tay quan.Súng chính danh xơi bầy chó Việt gian,Báo bí mật chửi quân hèn khiếp đởm!Rải loạn truyền đơn, tung ra bươm bướm.Thét to khẩu hiệu, quần tụ mít tinh,Nào vải dăng, nào chữ viết chênh vênh,Nào biển cắm: cũng là cờ đứng chủ!

Cờ tôn quý! ảnh giang sơn cẩm tú!Biết bao phen phải xếp dưới hòm rương!Biết bao khi khủng bố rảo trên đường,Phải giấu kỹ, để yêu thương đáy dạ!Mỗi câu nói là một lần xông xả:Lúc cờ bay, là mỗi lúc liều thân!

Rừng trong khi ấy chuyển phong vânSắp sửa xôn xao cuộc hợp quần,Vời vợi núi cao kêu bạn đến,Thành đô trai trẻ cũng dời chân.Áo nâu thấm lại niềm quê tổ,Cơm muối giờ đây nặng ái ân,Võ trang thỏi sắt thành dao nhọn,Khúc gỗ đơn thô hoá gậy thần!

Ai từng nghe nói quân du kích?Nhắc đến lòng son tràn cảm kích.Ôi những chiến sĩ, những anh hùng,Những kẻ hồn xanh như ngọc bích:Đi theo tiếng gọi nước non thiêng.Đứng dưới sao vàng ra kháng địch.Giống nòi là trọng, Việt Nam tôn,Chông mác coi thường, đời nhẹ tếch.Mắt trào lửa giận cháy con ngươi!Miệng hát quân ca loè ánh sáng!Vai mang súng đoạt của quân thù.Mũ lấy trên đầu quân giặc loạn.Gươm mài nước suối bén ghê da,Dao đọng bóng trăng đeo sáng loáng:Hồn còn theo đuổi bóng cờ bay,Nhìn lại chân không chẳng có giày!

Áo đơn một chiếc, rách sờn vai,Quần thủng móng heo, chưa kịp vá.Thấp cao hai ống: buộc dây thừng.Nhà cửa để trong khăn gói cả!Dân quân ăn mặc đủ màu quê.Nâu lẫn, chàm pha, đen trắng kề.Đủ cỡ áo quần, may đủ kiểu.Tấm bào tơi lá trải sơn khê!Thèm, ăn măng trúc; đói, cơm khô.Khát: suối bên đèo tuôn nước lã.Cheo leo xác mệt, tối nghiêng nằm,Thân lót bằng rơm, đầu gối rạ.Đâu có màn che, đâu trướng rủ?Chỉ có hồn thiêng ru giấc ngủ.Thiếu ăn, thiếu mặc, thiếu quân nhu,Nhưng dạ anh hùng thì thật đủ!

Hết trận ngày qua, đến trận mai:Đất này một tấc chẳng nhường ai!Thắng luôn Đình Cả; Ngân Sơn được;Đá hãy kinh hoàng trận Võ Nhai!Lại theo Đề Thám vùng Yên Thế;Rền khắp núi sông, cười thế hệ.Hạ du cũng thuộc tiếng truyền vang,Nghe đội nữ binh hồ Ba Bể!- Chiến khu thành lập giữa chon vonThay mãi bờ sông, nhích mãi non.Biên giới mỗi ngày thay mấy lượt;Rộng ra đồi ấp, đến làng thôn.Bốn phương nhạt nhẽo đời không sắc,Sáng sớm ngưỡng trông về Việt Bắc.Dưới còn hùm sói nhục dân gian,Trên đã thanh bình không vó giặc.Hoang mang phương dưới hận đòi cơn,Tổ quốc lên cao lánh tủi hờn.Hồn nước ở đây Khu Giải Phóng,Ngoài kia còn tối cả giang sơn.

Đây quân du kích dao chen ánh,Giữ lá cờ sao vàng lấp lánh.Cờ như mắt mở thức thâu canh,Như lửa đốt hoài trên chót đỉnh.Cờ như nắng mãi ấm luôn luôn,Sưởi khắp lòng ai nghe vắng lạnh.Sớm hôm canh giữ lấy hồn thiêng,Bay mãi trên giời, treo sứ mệnh!

Ai làm du kích vượt đèo cao?Ai khiến thanh niên lần bước đá?Ai xui dân gánh việc anh hùng?Bổn phận nghìn năm, ai giục giã?Ai lên tiếng gọi?Ấy sao vàng!Ấy Việt Nam – Hồn như lửa hạ!Vì bởi yêu cờ mới tới đây.Xông pha sương gió, gội mưa đầy.Áo trăm lần ướt rồi khô lại,Thân hết chui rừng lại lách mây.Mấy lần nhọc mệt lòng toan nản.Trông thấy sao vàng, tay vuốt trán,Chân quên đá nhọn, gối quên chồn,Bước lại so đều chưa thấy chán!Những phen tin tưởng muốn lung lay,Sao gọi trên cờ phất phới bay.Mật đắng nếm ngon như nhắm tốt.Cổ khô còn hát được bài hay.

Mấy phen từng gian khổ với chua cay,Có một buổi cờ về Hà Nội.Về ngự trị ở trên đài sáng chói,Giữa dân gian, trong những tiếng hoan hô:Ngự trên cây, trên phố, ngự trên Hồ:Cờ chiến thắng! Cách Mạng thànhTháng Tám!Ôi lịch sử! cùng mấy ngày tháng tám,Khắp Việt Nam cờ mọc với lòng dân.Nên đâu đâu, trong ngõ hẻm, đường gần,Khắp kẻ chợ đến làng quê cũng vậy:Chị bán củi ra thị thành đón lấy;Anh kéo xe làm giấy dán trên mui;Em bé con hì hục cố pha mùi;Ông lão đón mớ lửa hồng vào dạ.Có mấy bữa mà Việt Nam thắm cả:Máu nén lâu từ ấy đã bùng ra.Những cửa lều xơ xác cũng ra hoa.Trên gốc cũ nảy một chồi sống mới.Cả anh dũng đã tưng bừng trở lại,Một trăm năm tan nát tựa mù sương!

Việt Nam! Việt Nam! cờ đỏ sao vàng!Những ngực nén hít thở Ngày Độc Lập!Nguồn lực mới bốn phương lên tới tấp!Nếp cờ bay chen vỗ sóng bài ca…- Bốn nghìn năm, trông Mặt Mẹ không già.Chúng con vẫn sẵn một lòng trẻ ấy.Ngắm từng biếc, chúng con mừng biết mấyThấy còn dư máu đỏ để trang hoàng!

Sao vàng ơi, sao chưa hết vinh quang.Sao dắt nẻo! Chưa đến ngày sao nghỉ.Đã xông lướt, sao phải còn cố chí.Nước chưa yên, còn nhọc đến sao vàng.Lũ xâm lăng luồn lỏi kéo binh sang.Tức mặt đất, rầm tiếng chân mãnh thú.Cậy súng ống, giở trò gian tặc cũ,Chúng quyết đem thời Trung Cổ về đây:Lập gươm dao, roi vọt, với tù đày,Lập trở lại luật côn đồ bạo ngược!- Ôi năm cánh sao vàng trên đất nướcĐang cười bay, bỗng lặng giữa từng cao.Thân rướn lên như căng thẳng buồm đào.Rồi sắc đỏ chuyển những luồng tức bực.Trong gió bão, cả thân cờ thét ngược:“Tiến lên! tiến lên! Đoàn Việt tiến lên!”

Sao vàng đi, màu đỏ hộ bốn bên,Đến những chốn có nghiêng nghèo, khói lửa.Nơi nào khổ, nơi nào đâu máu ứa,Cờ đến kêu: “Tổ quốc ở bên ta!”.Cờ đứng lên chiêu tập sức muôn nhà.Cờ giữ đất, quyết tranh từ mỗi bước.Tiền Giang đã, rồi Hậu Giang đến lượt;Đường Sài Gòn Chợ Lớn, phố Gò Công,Tỉnh Long Xuyên, hay thành thị Vĩnh Long.Bóng cờ nổi đã tan hồn lũ sói.Lúc thất bại cũng như hồi thắng lợi,Cờ gian lao vẫn nở nụ cười khinh;Lê Lợi xưa ba lần ẩn Chí Linh.Hưng Đạo trước mất hai lần Hà Nội;Nếu thuốc súng có hoen màu một buổi,Thì sao đâu! máu nghịch lại tươi mà!

Càng đấu tranh, vàng mới lại vàng ra;Có nung nấu, đỏ mới càng đỏ riết;Theo cờ gọi những con dân nước ViệtDâng máu xương không tiếc với sơn hà!

Em mười lăm trèo lên bóp Quận Ba.Treo cờ Việt để dọi vùng Khánh Hội.Tiếng súng nổ? Khi em nằm hấp hối:“- Xin chôn em bằng một đoá sao huyền”.Anh hùng nay, những đồng chí Bình XuyênTrước miệng cọp vẫn cắm cờ đột ngột.Xé cờ giặc, dựng cờ ta chót vót,Chợ Cai Răng thương liệt sĩ Lê Bình.Còn biết bao nhiêu nghĩa vụ, ân tìnhHiến tổ quốc dưới sao vàng nền đỏ!Khi xuất hiện cho đến ngày rạng tỏ,Năm cánh sao ngừng chiến đấu bao giờ?

Có xông pha, tranh đấu mới nên cờ.Có máu chảy, nên sắc này mới đỏ.Đỏ vì huyết đám đem tung trước gió,Đỏ vì căm, vì tức, đỏ vì sao?Đỏ vì dận như thác lũ ào ào,Dân nổi dậy dựng cao trào cách mạng!Đỏ vì thế. Đỏ vì là ánh sáng.Phải đâu là vì gấc, đỏ vì son,Mà quẩn quanh trên mảnh giấy con con.Ông hoạ sĩ vẽ ra cờ xanh, đỏ?

Xanh đỏ ấy ra thẹn thùng với gió,Tủi cùng sương, không đáng với non sông,Hổ cùng cây, chưa dám mọc trên đồng;Trên mấy nóc hãy lấp la, lấp ló.Nghe tiếng súng đã giật mình hoảng sợXem buồn thiu, tan hết chí hiên ngangBay ngẩn ngơ, lơ láo tựa cờ hàng!

Bọn Chiêu Thống, một bọn Trần Ích Tắc,Tạo ra chúng, cũng đủ màu, đủ sắc,Cũng tốn kim, tốn chỉ, cũng công trình,Cũng lá cờ! – Nhưng thiếu chút uy linh.Thiếu lịch sử. Chung quy là: miếng vải!Ôi nhục nhã! Cảnh sắn bìm ỷ lại!Thẹn Quang Trung, thẹn Hưng Đạo Đại Vương;Cười ả Trần đòi tranh với Thánh tôn!Nhưng dân Việt không lầm. Dân có mắt.Nghìn vạn thuở dân tộc này không tắt,Lửa đã nhen, thì sẽ cháy từ đây.

Không gì vùi cho được nữa.- Cờ bay!Cờ bay sáng! Cờ bay hồng! Rạng rỡ!Hỡi dân Việt! Cờ của ta vẫy đó,Tiến lên! tiến lên! theo sứ mạng non sông!Cờ là ta, là dân chúng, cờ mọc tựa vừng đông,Sống hay chết, chẳng nhục dòng giống Việt!Dân là nước, nước là ta, đã quyết!Kìa sao vàng máu đỏ đã cao treo!

Gió reo, gió reo, gió Việt Nam reo.Gió nước Việt biết bao là thoả chí;Vì đã được một lá cờ hùng vĩ,Đẹp mà vui, dòn dã lại vinh quang;Để sáng xuân đem đỏ lẫn cùng vàng,Để trưa hạ gió pha thành ánh lửa;Để thu tới dội sắc đào chan chứa,Thổi cờ bay, thấy ấm cả lòng không;Để dù cho sương lạnh những chiều đông,Gió nghe máu chuyển một dòng chẳng tắt.Để gió phất phơ, hay là hiu hắt,Để sương u ẩm, hay nắng tưng bừng,Để mưa êm hay sấm dữ đùng đùng,Sao vẫn sáng, máu xây nền vẫn đỏ!Cờ là đó. Việt Nam này vẫn đó;Hồ Chí Minh, muôn thuở Tiến Quân ca.Sáng muôn năm, nền Dân Chủ Cộng Hoà.

Trọn bộ lời 🌵Thơ Phong Cảnh Hữu Tình🌵 Ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Thơ Về Đất Nước Đổi Mới

Một số bài Thơ Về Đất Nước Đổi Mới được rất nhiều bạn đọc quan tâm và tìm kiếm dưới đây:

Mê Linh Đổi MớiTác giả: Chu Cường

Tôi lớn lên trên quê hương yêu dấuĐất Mê Linh truyền thống những anh hùngThủa Hai Bà khí phách dậy non sôngCờ khởi nghĩa dâng cao lòng yêu nước

Bốn ngàn năm đất:”Địa linh, nhân kiệt”Thật tự hào là con cháu tiên rồngĐây sông Hồng dòng nước vẫn dịu hiềnĐã chứng kiến quê hương ta đổi mới

Đô thị xanh người dân đang mong đợiTrên đường làng bê tông hóa thật nhanhBên đồng hoa, bên ruộng lúa rờn xanh.Nông thôn mới phong trào đang phát triển.

Quê hương ngày mớiTác giả: Ba Nguyen

Quê hương tôi một năm hai mùa lúaKhi mênh mông bát ngát một màu xanhKhi bao la một màu vàng óng ảLúa mượt đồng vui sông cả sông con

Xưa quê tôi người thay trâu cày kéoHạt lúa về nhà đong chẳng đầy tay.Nay quê tôi có cánh đồng mẫu lớnTrâu sắt thi nhau cày cuốc thay người.

Mùa thu hoạch lúa về cao từng đốngDân hân hoan cuộc sống mới đủ đầy,Nông thôn mới đang dựng xây từng bướcCuộc sống đổi thay mỗi tháng mỗi ngày.

Đời đẹp quá! Con đường đổi mớiNông thôn ta bước tới văn minhNgõ dọc đường ngang được bê tông hoáĐèn điện sáng trưng như phố như phường.

Cảnh buôn bán có phường có chợSầm uất quanh năm, tấp lập ngược xuôiLàng văn hoá theo đời sống mớiHiện đại văn minh cập nhật từng ngày.

Trường học mới dựng xây hiện đạiĐạt mô hình trường chuẩn quốc gia,Nhà văn hoá mỗi làng, mỗi xómTrẻ hát ca, già vui chuyện tâm giao.

Trạm y tế xã nào cũng cóTrang bị đủ đày, hiện đại, khang trangChuyên môn giỏi, ân cần sau trướcDân được lo sức khoẻ đủ đầy

Thật sung sướng nông thôn ngày mới!Tỏ con đường đổi mới hôm nay.Vượt khó khăn, trở ngại hàng ngàyTa bước tiếp đến bến bờ hạnh phúc.

Quê Hương Đổi SắcTác giả: Mai Ngọc Thoan

Nông thôn mới đang trên đà đổi sắcĐường bê tông dải khắp cánh đồng làngQuê xưa nghèo nay đổi mới sang trangCánh đồng lúa một màu xanh trải thảm

Bê tông hóa đã xóa bao cầu tạmĐẹp lòng Dân bởi ý Đảng tỏ tườngSoi sáng đường để tỏa mãi ánh dươngCùng chung sức xây Quê hương giàu đẹp

Đã hết cảnh ra đường tay xách dépChân lội bùn dầm dãi mỗi mùa ngâuThật tự hào đạt chuẩn tốp đi đầuTrong công cuộc dựng xây Nông thôn mới

Nhờ ý Đảng hợp lòng Dân mong đợiQuê hương tôi đã đổi mới từng ngàyCon đường làng ai đến cũng đắm sayNông thôn mới Hải Hậu nay tỏa sáng!

Làng QuêTác giả: Hoàng Trần

Làng quê cảnh đẹp hữu tìnhEm khoác tay mình đi dưới bờ treVườn trưa vang tiếng hát veMột thời ta cũng đam mê câu hò..!

Đồng xanh trắng xóa cánh còĐôi chim chiền chiện hẹn hò xa xaGiữa đồng cây gạo đỏ hoaSân đình gánh hát xướng ca trao tình…!

Ngày xưa hai đứa chúng mìnhĐi múa Sư Tử thùng thình đầu đêNhìn bầy đom đóm mải mêSoi đèn ngoài bãi tìm về lối xưa…!

Nhớ khi trời đổ cơn mưaXòe ô tán cọ che vừa đôi taNhìn con kiến leo cành đaĐàn trâu lùi lũi theo bà đi ăn..!

Làng quê đổi mới tháng nămGiờ nông thôn mới muôn phần khang trangXa quê nhớ cái giếng làngNhớ người hắt ánh trăng vàng… lên vai…!

Bài Thơ Tổ Quốc Nhìn Từ Biển

Xem thêm Bài Thơ Tổ Quốc Nhìn Từ Biển của tác giả Nguyễn Việt Chiến, một trong những bài thơ nổi tiếng làm nên tên tuổi của tác giả.

Tổ quốc nhìn từ biểnTác giả: Nguyễn Việt Chiến

Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biểnCó một phần máu thịt ở Hoàng SaNgàn năm trước con theo cha xuống biểnMẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa

Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặcCác con nằm thao thức phía Trường SơnBiển Tổ quốc chưa một ngày yên ảBiển cần lao như áo mẹ bạc sờn

Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biểnMẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòngSóng lớp lớp đè lên thềm lục địaTrong hồn người có ngọn sóng nào không?

Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảoLạc Long cha nay chưa thấy trở vềLời cha dặn phải giữ từng thước đấtMáu xương này con cháu vẫn nhớ ghi

Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bểThương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mùThương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữThương Hòn Mê bão tố phía âm u

Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tíchNhững đau thương trận mạc đã qua rồiBao dáng núi còn mang hình goá phụVọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi

Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm hoạĐã mười lần giặc đến tự biển ĐôngNhững ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tửLũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng

Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảoSuốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờnMáu đã đổ ở Trường Sa ngày ấyBạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân

Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cảNhững chàng trai ra đảo đã quên mìnhMột sắc chỉ về Hoàng Sa thuở trướcCòn truyền đời con cháu mãi đinh ninh

Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mátMáu xương kia dằng dặc suốt ngàn đờiHồn dân tộc ngàn năm không chịu khuấtDáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi

Dành tặng độc giả 💜 Thơ Về Mẹ Việt Nam Anh Hùng 💜 ý nghĩa, Ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Bài Thơ Đất Nước Của Nguyễn Khoa Điềm

Nói đến vấn đề thơ văn viết về chủ đề đất nước thì không thể không kể đến Bài Thơ Đất Nước Của Nguyễn Khoa Điềm, một trong những bài thơ hay ca ngợi hình tượng vẻ đẹp của đất nước đặc sắc nhất.

Đất NướcTác giả: Nguyễn Khoa Điềm

Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồiĐất Nước có trong những cái “ngày xửa ngày xưa…” mẹ thường hay kểĐất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ănĐất Nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặcTóc mẹ thì bới sau đầuCha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặnCái kèo, cái cột thành tênHạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàngĐất Nước có từ ngày đó…

Đất là nơi anh đến trườngNước là nơi em tắmĐất Nước là nơi ta hò hẹnĐất Nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầmĐất là nơi “con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc”Nước là nơi “con cá ngư ông móng nước biển khơi”Thời gian đằng đẵngKhông gian mênh môngĐất Nước là nơi dân mình đoàn tụĐất là nơi Chim vềNước là nơi Rồng ởLạc Long Quân và Âu CơĐẻ ra đồng bào ta trong bọc trứngNhững ai đã khuấtNhững ai bây giờYêu nhau và sinh con đẻ cáiGánh vác phần người đi trước để lạiDặn dò con cháu chuyện mai sauHằng năm ăn đâu làm đâuCũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ TổTrong anh và em hôm nayĐều có một phần Đất NướcKhi hai đứa cầm tayĐất Nước trong chúng mình hài hoà nồng thắmKhi chúng ta cầm tay mọi ngườiĐất nước vẹn tròn, to lớn

Mai này con ta lớn lênCon sẽ mang đất nước đi xaĐến những tháng ngày mơ mộngEm ơi em Đất Nước là máu xương của mìnhPhải biết gắn bó san sẻPhải biết hoá thân cho dáng hình xứ sởLàm nên Đất Nước muôn đời…

Những người vợ nhớ chồng còn góp cho Đất Nước những núi Vọng PhuCặp vợ chồng yêu nhau góp nên hòn Trống MáiGót ngựa của Thánh Gióng đi qua còn trăm ao đầm để lạiChín mươi chín con voi góp mình dựng Đất tổ Hùng VươngNhững con rồng nằm im góp dòng sông xanh thẳmNgười học trò nghèo giúp cho Đất Nước mình núi Bút, non Nghiên.Con cóc, con gà quê hương cùng góp cho Hạ Long thành thắng cảnhNhững người dân nào đã góp tên Ông Đốc, Ông Trang, Bà Đen, Bà ĐiểmVà ở đâu trên khắp ruộng đồng gò bãiChẳng mang một dáng hình, một ao ước, một lối sống ông chaÔi Đất Nước sau bốn ngàn năm đi đâu ta cũng thấyNhững cuộc đời đã hoá núi sông ta…

Em ơi emHãy nhìn rất xaVào bốn ngàn năm Đất NướcNăm tháng nào cũng người người lớp lớpCon gái, con trai bằng tuổi chúng taCần cù làm lụngKhi có giặc người con trai ra trậnNgười con gái trở về nuôi cái cùng conNgày giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánhNhiều người đã trở thành anh hùngNhiều anh hùng cả anh và em đều nhớNhững em biết khôngCó biết bao người con gái, con traiTrong bốn ngàn lớp người giống ta lứa tuổiHọ đã sống và chếtGiản dị và bình tâmKhông ai nhớ mặt đặt tênNhưng họ đã làm ra Đất NướcHọ giữ và truyền cho ta hạt lúa ta trồngHọ truyền lửa cho mỗi nhà từ hòn than qua con cúiHọ truyền giọng điệu mình cho con tập nóiHọ gánh theo tên xã, tên làng trong mỗi chuyến di dânHọ đắp đập be bờ cho người sau trông cây hái tráiCó ngoại xâm thì chống ngoại xâmCó nội thù thì vùng lên đánh bạiĐể Đất Nước này là Đất Nước Nhân dânĐất Nước của Nhân dân, Đất Nước của ca dao thần thoạiDạy anh biết “yêu em từ thuở trong nôi”Biết quý công cầm vàng những ngày lặn lộiBiết trồng tre đợi ngày thành gậyĐi trả thù mà không sợ dài lâuÔi những dòng sông bắt nước từ lâuMà khi về Đất Nước mình thì bắt lên câu hátNgười đến hát khi chèo đò, kéo thuyền vượt thácGợi trăm màu trên trăm dáng sông xuôiNgười dạy ta nghèo ăn cháo ăn rauBiết ăn ớt để đánh lừa cái lưỡiCái cuốc, con dao, đánh lừa cái tuổiChén rượu đánh lừa cơn mỏi, cơn đauCon nộm nang tre đánh lừa cái chếtĐánh lừa cái rét là ăn miếng trầuĐánh lừa thuồng luồng xăm mình xăm mặtĐánh lừa thằng giặc là chuyện Trạng QuỳnhNhưng lạ lùng thay, nhân dân thông minhKhông hề lừa ta dù ca dao, cổ tíchTa lớn lên bằng niềm tin rất thậtBiết bao nhiêu hành phúc có trên đờiDẫu phải khi cay đắng dập vùiRằng co Tấm cũng làm về hoàng hậuCây khế chua có đại bàng đến đậuChim ăn rồi trả ngon ngọt cho taĐất đai cỗi cằn thì người sẽ nở hoaHoa của đất, người trồng cây dựng cửaKhi ta đến gõ lên từng cánh cửaThì tin yêu ngay thẳng đón ta vàoTa nghẹn ngào, Đất Nước Việt Nam ơi!…

Ta lớn lên khao khát những chân trờiNhững mảnh đất chân mình chưa bén đượcNhững biển khới chứa mặt trời đỏ rựcNhững ngàn sao trôi miết giữa màu xanhÔi có cách gì ta được ngắm những bình minhBuổi vũ trụ chớp bùng nên sự sốngVà ánh sáng trên chiếc xe vàng chuyển độngBỗng một ngày ấm áp kể ta ngheVề những con ngươi của thiên thể xa xôiMuốn bầu bạn với con người Trái đấtÔi phút đó ta vùng lên ngây ngấtMuốn ôm choàng hết tất cả trời mâyTrái tim tay nặng trĩu những mê saySẽ gieo xuống làm âm vang mặt đất…

Nhưng em ơi, cái điều trông đợi nhấtVẫn những gì có thể có hôm nayTừ hôm nay, trên mảnh đất ta đâyTa nắm nó như sợi mây vững chãiRồi rút dần từ cánh rừng vĩ đạiCủa cuộc đời hằng nuôi dưỡng chúng taVà diệu kỳ thay! Ta bỗng loá bất ngờTa đã thấy cuộc đời vô hạnGiữa đất đai, nhân dân, bè bạnTa tìm ra ánh sáng của Con NgườiNhững Con Người làm sông núi sáng tươi…

Những địa danh trôi từ thuở xa xôiTrôi bằng máu và trôi bằng nước mắtĐã đọng lại thành tên ngươi, tên đấtBao năm rồi suốt mặt pha, triền sôngNhưng không có con người nào đã trôi hết sâu nông

Bằng những người dân miền Tây nghèo khổĐây không biển thì rừng làm biển cảMột biển xanh với cồn sóng ngút trờiHọ bám mình vào tấm rẫy nổi trôiRồi gục chết dưới màu xanh vĩnh viễnCuộc đời họ mênh mang bất địnhChỉ đó nghèo bám riết lấy màu daÔi mây trắng ngang đầu, gió dưới rừng xaĐất Nước ở đâu? Đâu là Đất Nước?Kờ-ruồng Kù tiệt!Tiếng suối hay tiếng chim?Tiếng người hay tiếng chiêng?Tiếng đá lăn, cây đổ?Thác gào hay đá nổ?Kờ-ruồng Kù tiệt!Kờ-ruồng Kù tiệt!Đất Nước! Đất Nước!Đất Nước trên miệng ta rồiTrong tim ta mangTrên chân ta bướcĐất Nước! Đất Nước!Cả núi rừng thét lên đồng loạt!Đó là năm dưới thời giặc PhápChúng hất hàng chục chòi Ta-ôi ra khỏi bản đồĐẩy họ vào những cánh rừng xanh không Tổ quốcChính lúc đóLửa đã cháy lên!Lửa ngàn đời từ mỗi bếp cháy lên!Đốt nhà! Ta đốt hết nhà!Địu con lên lưng vác giáo lên vaiĐánh trăm chiếc cồng xuyên thủng núiMắt người già quắc lên cho đàn trẻ theoTa đạp rừng nhằm phía Đông bươn tới!Ôi ta về nguồn! Về nguồn!Kờ-ruồng Kù tiệt!Kờ-ruồng Kù tiệt!Đất Nước! Đất Nước!Ôi ta về theo Đất NướcTa không chịu làm người dân không Đất NướcKhông Việt NamBiển rừng gào lên như muốn níu chân taBiển rừng không cuốn ta vào vô định nữaTa làm con suối rừng biết tìm sông mà tớiTa làm con nai biết tìm lối mà vềMặt trời mọc, mặt trời chỉ hướngÔi lòng ta có mặt trời soi sángTa trở về Đất Nước Tổ tiên ơi!…Và hôm nayKhi bom thằng Mỹ tớiCắt ngang những nói nhọn nhà làngChôn những nhà mồ vào đất bụiTa đánh lên tiếng cồngTa gọi vang rừng vang úiĐất Nước!Ta đánh lên tiếng chiêng cho cả Bắc Nam cùng nghe được!Nghe tấm lòng người Tà-ôi, Pa-kô, Cà-tuThuỷ chung Đất NướcRồi ta quăng cồng dưới suốiRồi ta chủ chiêng dưới câyTa điTrong âm vang yêu nướcTa đi với rựa và tênRựa ta mài vào gỗ thành nươngTên ta gài xuống đất thành bẫyThằng Mỹ vào thì xác mà để đấy!Thằng nguỵ vào thì xác nó đừng chôn!Cho cháu con ta, ai sau nữa, được nhìn!Ôi Đất Nước đầu mũi daoĐất Nước đầu mũi tênĐất Nước đầu tiếng chiêngĐất Nước là ngọn lửaĐất Nước tràn lên từng đỉnh núiĐất Nước thiêng liêng…

Đêm nay ta lên hết mặt sông Hồng!Nước đánh động dưới chân ta rồiĐất NướcĐang gọi ta từng hồi trống thúcĐất Nước xoáy nhào tim taKý ứcĐất Nước muôn đời đang vặn mình, đang sôi…

Chúng ta là người dân miền NamNhung tôi biết anh gốc gác họ Hoàng Kinh BắcCòn tôi họ Nguyễn tỉnh ĐôngHuyết thống ta trôi trên bán đảo âm thầmHôm nay bỗng réo sôi từng hồi từng trậnKhi cơn lũ đang lao qua châu thổ sông Hồng!

Ta lên hết mặt đê sông Hồng!Dẫu chỉ bằng tâm tưởngỞ đâu đó ta không còn nhớ nữaSao tổ tiên ta cầm cuốc, cầm càyCầm giáo, cầm khiên và cất tiếng hát lưu đàyĐể xa châu thổ từ độ ấy…

Ôi những gốc tre tổ tiên ta từng thấyVẫn còn nguyên trên bờ bãi sông HồngLúa lên xanh trên những cánh đồngCũng có tay cha ông in vào trong lúaSâu thẳm quá cho đến từng mái rạCũng có dáng một ngày cha ông khăn gói bước ra

Ôi những gì Người đã ước mơThì bây giờ cũng thơm lá thơm hoaNên hôm nay chúng taPhải lên hết đê sông Hồng mà giữ lấy!

Đất NướcPhải chặt tre, đóng cọc mà giữ lấy!Đất NướcPhải đan phên, đổ đất mà giữ lấy!Đất NướcPhải phá nhà, chặt cây vườn vác ra mà giữ lấy!Đất NướcPhải neo người xuống sông, chặn nước mà giữ lấy!Đất NướcĐất Nước không thể trôi được!Máu xương, mồ mả tổ tiên đã trôi điNhững dòng họ đã trôi điNhưng hôm nay không thể nào trôi được!Đất NướcĐang gầm lên trong sóng gió ngất trờiHàng chục triệu thước khối nước đang lao vào mặt đấtCuộc xáp trận của vật chất muốn đè vật chấtCủa thiên nhiên đè xuống con ngườiTa vươn mình gánh lấy đất đaiTa ném máu xương ta vào làm vật cảnTất cả ý chí và sinh mạngPhải được vai dựa vào vai, đùi gối lên đùiĐẩy con đê sông Hồng tiến lên phía trướcThắng giặc Mỹ hay thắng giặc nướcĐều nhất tề xung phong!

Sơn Tinh đang nhìn ta lo lắng đăm đămCả nhân loại đang nhìn ta cổ vũCon cháu ta mai sau hối hả lật từng trang lịch sửNgợp trước con đê sông Hồng lên cao, lên cao…Chào 4000 năm! Con đê như một cánh tay caoCủa thế trận những người làm chủLàm chủ cuộc đời và lướt từng đỉnh lũBảo vệ miến Bắc, chi viện miền Nam!

Mẹ Việt Nam ơi!Đêm nay con về gối đầu trên cánh tay của MẹÔi cánh tay rắn rỏi, dịu hiềnLấm láp bùn lầy nhưng ấm áp niềm tinĐó là hai cánh đê sông Hồng của MẹMẹ phả vào mặt con nồng nàn mùi sữaCủa những đồng xa nguyên vẹn như mùaCon đã đi xa từ thuở ấy đến giờNay bọn Mỹ còn cắt chia Đất NướcNhưng đêm đêm con trở về thân thuộcNgủ trên cánh tay Mẹ hiền từ cay đắng nuôi conTrong tháng năm chớp bể mưa nguồnRu con lớn và làm người thương Mẹ…

Đã có một thờiAi muốn vào châu Mỹ La-tinhĐến trước vịnh Ca-ra-ipSẽ không cần dùng địa bànCứ nhìn những xác da đenTrôi bập bềnh trên biểnNhững xác da đen chỉ hướngĐưa anh vào “mảnh vườn sau” của chủ nghĩa thực dânĐã có một thờiAi muốn đến Việt NamCứ theo gót những đàn ngựa phương BắcHay chữ thập trên tàu buôn nước PhápCác bạn sẽ tìm ra Việt NamBởi vì ngày ấyNước chúng tôi chưa có trên bản đồ thế giớiNgôn ngữ loài người chưa biết hai chữ “Việt Nam”Và dẫu bạn đến đâyChỉ có những tên đô hộ phủ toàn quyềnĐứng ra tiếp bạnNhưng hôm nayBạn hãy đi theo những đoàn đi bộ tuần hànhMang những lá cờ sao vàngỞ Pa-ri, ở Mát-xcơ-va hay Xtốc-khômBạn sẽ đến được Việt Nam tôi đó

Bởi vì Việt Nam hôm nayNằm giữa lòng thế giớiNằm trong tim nhân loạiNằm trên con đường dẫn ta tới giá trị Con Người…Bởi vì Việt Nam hôm nayLà Việt Nam chống MỹChúng tôi gánh trên vai hành trang nặng nề của thế kỷĐể bạn bình tâm bước vào ngưỡng cửa Tự do…

Bạn đến đâyĐã có Bác HồVà Nhân dân tôi sẵn sàng đón bạnDẫu Người đi vắngBạn có thể đến nhà Người thăm một khóm hoaRồi cùng nhân dân tôi trò chuyệnNhân dân tôi đẩy tình yêu mếnĐã được Người dặn dò trước phút đi xa…

Bạn hỏi vì sao cúng tôi yêu quý Bác HồBởi vì Người là Người đầu tiênVề với Đất Nước chúng tôiMang chủ nghĩa Mác-Lê ninChứa trong trái tim yêu nước nhấtKhi Người đặt tay lênHòn đất Việt Nam đầu biên giớiThì từ đóĐất không phải là đất nữaĐất là chiến hàoĐất là cạm bẫyĐất là hoa tráiNuôi chúng tôi, che chúng tôi cầm súng lên đường!

Có Người, chúng tôi có lại Hùng VươngCó lại dáng búp sen nghìn năm của chùa Một CộtVà những búp sen miền Nam tận bùn lầy Đồng ThápCó Người, cũng đã thành thơCó Người, mỗi mũi tên đồng Cổ LoaKhông chịu vùi dưới đấtKhông nằm yên trong viện bảo tàngChúng bay lên xé gió thời gianMở hết đường bay qua thăng trầm lịch sửĐể cắm vào đầu giặc Mỹ!Có Người, pho Bồ Tát nghìn tay nghìn mắtBiết toả hào quang từ hàng chục cánh tayCó Người, pho Bồ Tát triều Lý chỉ còn đầuVẫn nguyên vẹn trong lòng chúng tôi nhờ búi tóc thời vua Hùng để lạiVà pho Kim Cương trên đôi chân vững chãiDẫu mất đầu vẫn giữ một dáng đứng Việt NamĐấy, Đất Nước chúng tôi đổ vỡ biết bao lần(Cả những pho từ bi cũng không ngoài hoạn nạnNhưng có Người, những cái mất đi phải trả về hình dáng)Quá khứ được nhìn từ đôi mắt Hôm NayVà Hôm Nay từ đôi mắt Ngày MaiChúng tôi sống bằng Tương lai một nửaBằng tình yêu vô hạn những con ngườiNhư Hôm Nay nhìn Đất Nước cắt đôiChúng tôi đã thấy ngày hàn gắn…

Bởi vì Người là người đầu tiênYêu miền Nam trong trái tim mìnhYêu tuổi trẻ miền Nam 25 nămChưa có được ngày hạnh phúc

Mà Người dạy chúng tôiHãy bền gan đánh giặcDẫu phải chết cũng không khuất phục:“Không có gì quý hơn Độc lập, Tự do!”

Chúng tôi là con cháu Bác HồCó nghĩa là chúng tôi giống BácNhững gì còn non nớtChúng tôi học tập để sống, chiến đấu như Người

Bởi vì Người là đất nước của chúng tôiMỗi sợi tóc trắng của Người đều ghi ngày gian khổ nhấtCủa Đất Nước, những năm dài đánh giặcĐôi dép của Người mòn vẹt gótNgười đã đi những ngả đường Đất Nước hành quân

Trái cà Người ănCũng là trái cà nuôi người anh hùng đầu tiên – Thánh GióngCây gậy Người cầmCũng có thể tìm trong trăm ngàn gậy vượt Trường SơnÝ chí của NgườiÝ chí toàn dân tộcLý tưởng của NgườiSự sống chúng tôi mang…Hồ Chí Minh – Việt NamBạn và tôi cùng gọiHồ Chí Minh – Việt Nam

Em nghe không trái thị đã rơi xuống tay NgườiTrái không chỉ rơi vì sức hút đất đaiTrái rơi vì tay Người ao ướcKhi trái chạm vào tay Người và Người ấp ủThì lừng hương tay Người và Người ấp ủThì Lừng hương và cô Tấm bước raĐi trả thù và sống Tự do…Không rơi xuống bùn, ôi trái thị quê taĐể bùn lấm và thành bùn vạn kiếpRơi vào tay Người, đó là định luậtCủa đấu tranh và nhân nghĩa Việt Nam

Tuổi trẻ ơi trong sương gió tháng nămTa đã lớn rồi, chín đầy hy vọngHãy ngã xuống tay Nhân dân, hỡi sắc vàng cảu nắngHỡi hương thơm của nồng mặn mồ hôi..

Hãy ngã vào tay Nhân dân, đừng vãi đừng rơiĐừng tự do, đừng hoài nghi nữaHãy yêu Nhân dân và nghe Người nhắn nhủHãy tìm sức mạnh mình trên cơ thể Nhân dânNhân dân đang đi lên đội ngũ trùng trùngThế vô tận của nghìn năm giết giặcLửa đã cháy hồng hào mặt đấtMùa chín tình yêu, mùa chín hận thù!

Không bao giờ xương máu phải bơ vơÔi sông núi nghi ngàn dặm đấtCó nghe tiếng chúng con: Xin có mặtNguyện làm người xung kích của quê hươngĐây tiếng hát chúng con:Tiếng hát xuống đường!

Tặng bạn chùm 💜 Thơ Về Tuổi Thơ 💜 Ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Bài Thơ Về Quê Hương Đất Nước Cho Trẻ Mầm Non

Đừng bỏ lỡ một số Bài Thơ Về Quê Hương Đất Nước Cho Trẻ Mầm Non để các em thêm yêu quê hương tổ quốc của mình.

Em Mong Ước Cho Tổ QuốcTác giả: Chưa rõ

Lớn lênKhoác trên mìnhBộ áo línhChú hải quânNgày đêmCanh gácVùng đất thiêngGiữ bình yênVà bảo vệChủ quyềnĐất nướcCủa Việt Nam.

Nơi Tuổi Thơ EmTác giả: Nguyễn Lãm Thắng

Có một dòng sông xanh,Bắt nguồn từ sữa mẹ.Có vầng trăng tròn thế,Lửng lơ khóm tre làng.

Có bảy sắc cầu vồng,Bắc qua đồi xanh biếc.Có lời ru tha thiết,Ngọt ngào mãi vành nôi.

Có cánh đồng xanh tươi,Ấp yêu đàn có trắng.Có ngày mưa tháng nắng,Đọng trên áo mẹ cha.

Có một khúc dân ca,Thơm lừng hương cỏ dại.Có tuổi thơ đẹp mãi,Là đất trời quê hương.

Em Yêu Mùa HèTác giả: Chưa rõ

Em yêu mùa hèCó hoa sim tímMọc trên đồi quêRung rinh bướm lượnThong thả dắt trâuTrong chiều nắng xếEm hái sim ănTrời sao ngọt thếGió mát lưng đồiVe ngân ra rảTrên cáo lưng trờiDiều ai vừa thả

Ca Ngợi Về Biển Việt NamTác giả: Nguyễn Thị Loạt

Ve vẻ vè veBạn nghe tôi kểVề biển quê tôiĐẹp vào bậc nhấtSầm Sơn đó màXa hơn tí nữaĐố bạn biển gì?Bạn hãy đoán điCửa Lò bạn nhỉMời bạn đi đếnThăm các Vịnh nàoNha Trang, Hạ LongCũng đẹp vô cùngMặt nước trong xanhSóng vỗ rì ràoNgày đêm ở đóNgười dân bắt cáTôm, cua, cá, mựcCùng nhiều hải sảnCho chúng ta ănKhỏe mạnh lớn nhanhThông minh, học giỏi.

Hè VềTác giả: Chưa rõ

Đàn chim se sẻHót trên cánh đồngBạn ơi biết khôngHè về rồi đóChiều nay bạn gióMang nồm về đâyÔi mới đẹp thay!Phượng hồng mở mắtDòng sông trong vắtTrườn lên bãi xaMột chuyến đò quaMang theo lũ bướmCánh diều bay lượnThênh thang lúa đồngBạn ơi thích không?

Về QuêTác giả: Chưa rõ

“Nghỉ hè bé lại thăm quêĐược đi lên rẫy, được về tắm sôngThăm bà rồi lại thăm ôngThả diều câu cá sướng không chi bằngĐêm về bé ngắm ông trăngNghe ông kể chuyện chị Hằng ngày xưaBà rang đậu lạc thơm chưaMời ông bà, bé say sưa chuyện trò”

Bài Đồng LúaTác giả: Nguyễn Quang Vinh

Trên mảnh đất phù saBé say sưa ngắm nghíaNhững dãy núi mờ sươngNhững đồng lúa vàng ươmRì rào trong nắng sớmCác cô bác nông dân.Đang bắt sâu tát nướcCho hạt thóc căng trònThành gạo để bé ăn

Chia sẻ đến bạn ✅ Bài Thơ Về Quê Hương Đất Nước ✅ cho trẻ mầm non

Thơ Về Quê Hương Đất Nước Tự Sáng Tác

Cuối cùng là chia sẻ về những bài Thơ Về Quê Hương Đất Nước Tự Sáng Tác hay nhất dưới đây.

Không TênTác giả: Chưa rõ

Quê hương tôi với cánh cò bayVới cánh đồng lúa chín mùa hạVới những con người cần cùVới những đức tính tốt, trung thựcQuê hương tôi đẹp với những dòng sôngMột màu xanh biếcLặng lẽ trôi theo từng ngàyQuê hương tôi với những khóm treNét đẹp thân thuộc của Việt NamChe phủ bóng sân đìnhTre là người bạn của quê hươngNhững đứa trẻ làng quêHằng ngày cắp sách đi họcNgây thơ , ngộ nghịch và tinh nghịch.Tôi tự hào về quê hương mình.

Không TênTác giả: Chưa rõ

Tôi lớn lên với những cánh diềuChiều nội đồng gió thoảng phiêu diêuBên triền đê thả bò đá bóngĐể bây giờ thương biết bao nhiêu

Tôi lớn lên với những trò chơiGiấu trong tim ước mộng xa vờiTuổi thơ ơi những ngày rất đẹpĐể giờ đây theo cả cuộc đời

Tuổi thơ ơi một ngày khôn lớnLà cuộc đời tôi nhớ trong mơQuê hương ơi một lần nức nởLà cả đời tôi viết vào thơ…

Có thể bạn sẽ thích ❤️️ Bài Thơ Chiều Quê ❤️️ Ngoài Thơ Về Quê Hương Đất Nước

Top 9 thơ hay về quê hương tổng hợp bởi 350 Việt Nam

Top 29 thơ lục bát ngắn 2 câu về quê hương 2022

  • Tác giả: hanghieugiatot.com
  • Ngày đăng: 10/03/2022
  • Đánh giá: 4.81 (981 vote)
  • Tóm tắt: Khớp với kết quả tìm kiếm: Thơ ngắn. — Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa… nhung bai tho luc bat hay nhat 2. Thơ hay về quê hương, đất nước.

25 Bài Thơ Về Quê Hương Hay, Ý Nghĩa Nhất

  • Tác giả: loichucnhau.com
  • Ngày đăng: 05/29/2022
  • Đánh giá: 4.78 (493 vote)
  • Tóm tắt: (www.LoiChucNhau.com) – Tuyển chọn 25 bài thơ về quê hương hay và ý nghĩa nhất. Chúc mọi người có những phút giây thư giãn thoải mái tại website.

Những Bài Thơ Tả Cảnh Sắc, Quê Hương Rất Hay & Đẹp Của Huy Cận

Những Bài Thơ Tả Cảnh Sắc, Quê Hương Rất Hay & Đẹp Của Huy Cận
  • Tác giả: ocuaso.com
  • Ngày đăng: 09/28/2022
  • Đánh giá: 4.3 (583 vote)
  • Tóm tắt: Của đất nước đang bồi da thắm thịt. Gió biển mặn thổi về đây tha thiết; Những con chim phơi phới cánh, chiều thu. Náo nức như triều, êm ả như ru …
  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog OCuaSo.Com. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất, …

Thơ 8 chữ về quê hương-chùm thơ hay về nơichôn nhau cắt rốn

  • Tác giả: upanh123.com
  • Ngày đăng: 06/30/2022
  • Đánh giá: 4.16 (377 vote)
  • Tóm tắt: Sau đây upanh123.com xin giới thiệu cùng bạn tập thơ 8 chữ về quê hương hay nhất,dồi dào xúc cảm. Hãy chia sẻ để yêu thêm chốn làng quê thanh bình,đất nước tươi …

Những bài thơ về quê hương đất nước hay ngắn

Những bài thơ về quê hương đất nước hay ngắn
  • Tác giả: meta.vn
  • Ngày đăng: 12/16/2021
  • Đánh giá: 3.88 (327 vote)
  • Tóm tắt: Trong bài viết này, hãy cùng META.vn tham khảo những bài thơ về quê hương đất nước hay ngắn để càng thêm yêu mảnh đất đã nuôi dưỡng, gắn bó với mình bạn nhé …
  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Ai về cù laoBiển xanh tươi thắmCỏ cây xanh mướtDịu dàng thân quenĐẹp lắm quê taEm ơi hãy đếnGóc phố nhỏ nhoiHoàng hôn đẹp lắmIn sâu ký ứcKhông thể nào mấtLà tình quê hươngMãi nhớ xa xămNăm nào còn giặcOng đến từng bầyPhải chăng như tiếngQuân thù hét …

1001 bài thơ Quê Hương, tình yêu làng quê & nỗi nhớ

  • Tác giả: iini.net
  • Ngày đăng: 11/02/2022
  • Đánh giá: 3.68 (415 vote)
  • Tóm tắt: (iini.net) Tổng hợp những bài thơ quê hương hay với tình cảm dạt dào khi nghĩ về nơi mình sinh ra và lớn lên. Những vần thơ tình quê hương, …

Những Bài Thơ Hay về Quê Hương – Nơi ngập tràn kí ức tuổi thơ

  • Tác giả: tourtrekking.vn
  • Ngày đăng: 11/06/2022
  • Đánh giá: 3.39 (336 vote)
  • Tóm tắt: Quê hương chính là nơi chôn nhau cắt rốn, nơi cha mẹ khó nhọc nuôi ta khôn lớn, nơi trai tim không bao giờ vơi đi nỗi nhơ. Hãy cùng TourTrekking …

Tuyển tập những bài thơ hay về quê hương, đất nước hay nhất được nhiều độc giả yêu thích

Tuyển tập những bài thơ hay về quê hương, đất nước hay nhất được nhiều độc giả yêu thích
  • Tác giả: dean2020.edu.vn
  • Ngày đăng: 05/18/2022
  • Đánh giá: 3.31 (587 vote)
  • Tóm tắt: Cảm cảm mong nhớ quê hương vô cùng thiêng liêng và cao đẹp để rồi mỗi khi đi xa chúng ta luôn hướng về. Cùng chuyên mục Thơ hay của dean2020.edu.vn để đọc …
  • Khớp với kết quả tìm kiếm: Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp, Con thuyền xuôi mái nước song song. Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả; Củi một cành khô lạc mấy dòng. Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu, Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiều Nắng xuống, trời lên sâu chót vót; Sông dài, trời …

Thơ hay viết về QUÊ HƯƠNG với nỗi nhớ quê nhà & tuổi thơ

  • Tác giả: thihuu.com
  • Ngày đăng: 04/27/2022
  • Đánh giá: 3.17 (389 vote)
  • Tóm tắt: Tuyển tập những bài thơ hay viết về Quê Hương đã được đăng tải trên trang thơ Thi Hữu. … Thơ ca ngợi vẻ đẹp của Quê hương với những hình ảnh quen thuộc; Thơ …

Related Posts